*Có ai ở nhà không ?
Giản Thuệ đang trồng rau trong sân, nghe có tiếng gọi thì buông cây cuốc trên tay xuống và đi ra cổng, thấy trước mặt mình là một nam nhân rất anh tuấn, nhưng lối ăn mặc vô cùng kỳ quặc, cô khẽ nhíu mày "có chuyện gì không ?"
*Tại hạ là Tống Dân, vì lên núi có việc, trời lại sắp tối...tại hạ sợ sẽ không kịp xuống núi, xin cô nương cho tại hạ được tá túc qua đêm. Có được không ?
Giản Thuệ nghe qua cái tên Tống Dân thì thoáng ngạc nhiên, vì cái tên rất giống tác giả của quyển tiểu thuyết đầy cẩu huyết này. Do dự một lúc cô khế lên tiếng "mời công tử vào nhà !"
*Đa tạ cô nương !
Giản Thuệ thi thoảng lại lén liếc nhìn Tống Dân "người này thật kỳ quặc".
- Mời công tử dùng trà !
*Đa tạ!
Tống Dân nhìn quanh căn nhà nhỏ rồi không khỏi chạnh lòng "sao lại đơn sơ đến thế này chứ, nhưng rõ ràng trong truyện của mình, thì căn nhà này vốn là một căn nhà hoang kia mà ! Mình bị xuyên vào đây và mình đã phải sửa lại cốt truyện rất nhiều thứ, để có thể tìm cách thoát khỏi quyển tiểu thuyết này. Vì tìm không ra cách để thoát khỏi quyển tiểu thuyết này nên mình mới cố gắng đi sửa lại từ đầu đến cuối quyển tiểu thuyết để xem có thay đổi được gì hay không, với hy vọng...có khi ở cuối quyển tiểu thuyết mới là lối ra, từ đầu quyển tiểu thuyết đến giờ đều ổn kia mà, sao khi mình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gian-thue-nguoi-vo-bi-lang-quen/3628613/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.