Cuối mùa thu năm 75 Hiến lịch 37 Liên Bang, những cơn gió lạnh dần dầnthổi quét qua Đặc khu Thủ Đô, tuy rằng chậm chạp không thể nghênh đónđược những trận tuyết đầu mùa, thế nhưng mà nhiệt độ bên ngoài đã hạthấp đến mức bắt đầu ở trên các cánh cửa sổ thủy tinh ngoài các tòa nhàđóng lại thành những bọt sương trắng đục.
Thanh âm điện lưu khởiđộng cực nhỏ bất chợt vang lên, hệ thống thiết bị tự động tăng nhiệt độchống tuyết bắt đầu chậm rãi kiên trì vận chuyển. Chỉ cần thời giankhông đầy năm giây đồng hồ, thì những cánh cửa sổ thủy tinh sẽ giống như cô nàng nữ tử giở tấm mạng che mặt của mình ra, liền trở nên trong trẻo như trước đây.
Bãi cỏ xanh bằng phẳng, thường xuyên được cắt tỉa cẩn thận, cùng với những đám lá khô tùy tiện theo những cơn gió thu màchuyển động, phối hợp lại với nhau, xây dựng ra một loại cảm giác sinhmệnh tươi trẻ cứng cỏi cùng với già nua suy bại. Ánh mắt mặt trời buổisớm xuyên thấu qua cánh cửa sổ thủy tinh, chiếu rọi lên trên khuôn mặtngăm đen trầm ổn đang đứng ngay bên cạnh cửa sổ, thong thả rót vào bêntrong gian văn phòng làm việc phía sau lưng hắn.
Tổng thống Mạt Bố Nhĩ trầm mặc nhắm nhìn những phong cảnh bên ngoài cửa sổ, đột nhiên mở miệng hỏi:
- Đám đội ngũ du hành đã đi đến nơi nào rồi?
- Vừa mới tiến vào trong cảnh nội của Nam Khoa Châu!
Chủ nhiệm của Văn phòng Tổng thống, Bố Lâm tiên sinh, khẽ liếc mắt nhìnxuống bản ghi chép điện tử nằm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gian-khach/2498303/quyen-4-chuong-289.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.