Đi đến phía trước một gốc cây phong lá đỏ vô cùng xinh đẹp, Chung YênHoa thoáng dừng lại cước bộ, ngẩng đầu lên nhìn Hứa Nhạc, có chút chầnchờ hỏi:
- Nhưng mà trước kia đã có rất nhiều những người như vậy bởi vì chiến tranh mà chết đi, nhưng mà anh vẫn trốn tránh đi rất xa,chẳng lẽ anh không biết làm như vậy là rất không công bằng với bọn họhay sao?
Hứa Nhạc vươn tay ra xoa xoa nhẹ mái tóc của cô nàng thiếu nữ, nhẹ giọng nói:
- Bất luận là kẻ nào cũng có những mối quan hệ thân thuộc khác nhau. Vừarồi anh đã nói qua, là đã tìm ra được lý do. Lý do thông thường nói racũng chỉ là cái cớ để tự thuyết phục chính mình mà thôi. Bác gái cùngvới Bảo La đối với anh mà nói thì quan trọng cùng với thân thiết hơn rất nhiều người khác. Thì lấy cái cớ này để làm lý do cũng liền có vẻ mạnhmẽ hữu lực hơn rất nhiều.
Chung Yên Hoa khẽ nhún nhún vai, tiếptục nói ra những câu nghi vấn trong đầu của mình. Ví dụ như là ở trêncái khỏa Tinh cầu tràn ngập giết chóc huyết tinh kia, vốn dĩ còn cónhững đồng bọn, thuộc cấp thân thuộc với hắn như là Hùng Lâm Tuyền, CốTích Phong chẳng hạn, vì cái gì mà hắn mãi cũng không có đi đến đó?
Ánh nắng mặt trời ban mai theo đường chân trời xa xa đằng kia bắt đầu dầnlan tràn đi tới, chiếu rọi lên trên cây phong lá đỏ xinh đẹp phía saulưng của hai người. Những giọt sương đính lên trên các phiến lá đỏ rộngrãi kia
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gian-khach/2498301/quyen-4-chuong-288.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.