- Sự lên án củachúng tôi lúc này có thể nào ảnh hưởng đến cuộc chiến tranh đang phátsinh tại Tinh vực Tả Thiên bên kia hay không? Những yêu cầu của chúng ta có thể này khiến cho các chiến sĩ đang chiến đấu ở bên ngoài tiền tuyến phải chảy thêm càng nhiều máu tươi nữa hay không? Bản thân tôi quả thật cũng không biết được đáp án của câu hỏi này. Tôi chỉ biết trằng cáitràng chiến tranh đang phát sinh giữa Liên Bang cùng với Đế Quốc bênkia, nếu như có một tính chính nghĩa nào đó để cho chúng ta có thể lớntiếng nói ra, như vậy cũng chỉ có thể là chúng ta có được cái chế độvượt trội hơn so với bọn họ mà thôi. Tất cả mọi người sinh hoạt bêntrong phiến Tinh vực này ai nấy cũng đều thờ phụng sự thiện lương, chính nghĩa, lương tri cùng với pháp luật.
- Nếu như mà Liên Bang màcác chiến sĩ tại tuyền tuyến đang không ngừng hy sinh để bảo vệ, mất đinhững cái phẩm chất đáng quý này, như vậy thì còn cái gì nữa đáng giácho bọn họ đổ máu hy sinh đây?
- Phó Tổng thống Bái Luân đã chết, Thượng tá Lai Khắc đã chết, Thượng tá Tây Môn Cẩn đã chết, hai vị Nghịviên tiên sinh đã chết, rất nhiều người đã chết đi rồi, không có biệnpháp để mà đối chất nữa. Bởi vì cho dù chúng ta có đào bới phần mộ củabọn họ lên đi chăng nữa, thì cái đáp án có khả năng tìm được cũng chỉ là sự trầm mặc mà thôi.
- Nhưng mà vẫn còn có càng nhiều nhữngngười khác vẫn còn sống, bọn họ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gian-khach/2498305/quyen-4-chuong-290.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.