Chương trước
Chương sau
Trên tinh cầu chủ tinh hành chính của Tinh hệ Hoàng Ách, tại khu vực tọa độ 47 – 123 của tinh cầu chính là khu căn cứ quân sự tập trung to lớnsừng sững của Quân đội Liên Bang vừa mới thành công xây dựng nên. Vô sốnhững đầu Robot công trình khổng lồ đang ầm ầm gào thét rống giận giốngnhư một đầu Lôi Thần đang phẫn nộ vậy, ở bên ngoài khu vực căn cứ tiếnhành đào hầm khoét đất, cùng với đổ lát những khu căn cứ kim loại cùngvới các sân bãi bê tông khổng lồ. Mà ở trong một gian phòng họp cao cấpnào đó sâu bên trong khu căn cứ lâm thời này, thanh âm phẫn nộ kêu gàocủa Đại Đội trưởng, Thượng Tá Hách Lôi so với tiếng sấm lại càng lớn hơn rất nhiều.

Hiện tại bên cạnh cái bàn họp hình bán nguyệt bêntrong gian phòng họp này đã ngồi hơn mười gã quân nhân sĩ quan cao cấpcủa Quân đội Liên Bang, ai nấy cũng đều có thần tình vô cùng nặng nềcùng với nghiêm trọng. Thượng Tá Hách Lôi đang đứng ở phía gần cuốicùng, dùng sức đập đùng đùng lên mặt bàn, hướng về phía Lưu Tư Phúc, Phó Sư Đoàn trưởng của Sư đoàn Thiết giáp 7 đang ngồi đối diện hắn mà rítgào, gầm thét:

- Công tác bố trí phòng ngự ở khu Nam rốt cuộc làchuyện tình như thế nào? Đầu Robot Lang Nha Đế Quốc kia làm thế nào cóthể ở dưới mí mắt của các người mà chạy vào, tập kích chúng ta được chứ? Không để yên hả? Ngày hôm nay không một phen đem chuyện tình này giảithích rõ ràng ra, lão tử cũng tuyệt đối sẽ không để yên cho các ngườiđâu!

Vị Lưu Phó Sư Đoàn trưởng của Sư đoàn Thiết giáp 7 biểu tình cũng cực độ âm trầm, rét lạnh đến cực điểm, đồng dạng cũng đứng phắtdậy, đập bàn một cái, lớn giọng khiển trách:

- Mày không để yêncho ai? Bảy đầu Robot MX thế hệ mới một phen bị một đống bê tông sắtthép chôn sống, một đầu Robot Lang Nha đã bị hư hao gần như không thểhoạt động được nữa liền có thể một phen đem toàn bộ một tiểu đội Robotbộ binh hỗn hợp bắn giết cho tổn thương thảm trọng. Mày thân là Đại Độitrưởng, còn có mặt mũi gì mà đòi người khác giải thích nữa đây? Con mẹnó! Đừng có cố tình nghĩ một phen đem đề tài chuyển sang chỗ khác. Hômnay lão tử đến đây chính là muốn hướng các người đòi người! Cái tênvương bát đản khốn kiếp tên Bạch Ngọc Lan kia, dùng cái loại thủ đoạthuyết tinh tàn nhẫn như thế, đối đãi với một vị quân nhân sĩ quan caocấp công lao hiển hách như vậy, nếu không phải có cái tên khốn kiếp màyra mặt che chở, người của lão tử đã sớm một phen đem hắn bắn chết tạiđương trường rồi!

- Bắn cái con mẹ mày chứ bắn!

Phần cổthô to của Hách Lôi lúc này đã bạo xuất ra vô số những đường gân xanhmét. Nhưng mà hắn cũng căn bản không tìm ra được lý do nào hợp lý đểphản kích cả. Sự kiện tập kích bất ngờ trên đường cái của Nam Khu thuộchành tinh Pháp Già Nhĩ ngày hôm qua, bất luận có phải là do Sư đoànThiết giáp 7 cố tình bày trò đâm lén hay không, trong tay bọn họ căn bản không có bất cứ chứng cứ nào cả. Chỉ là cái sự kiện huyết tinh phátsinh ngay trong căn cứ vào mấy tiếng đồng hồ trước đây, bất luận là nhìn theo góc độ nào đi chăng nữa, thì Bạch Ngọc Lan thân là đương sự, cũngchỉ có thể nhận được một cái kết cuộc là bị bắn chết ngay tại đươngtrường mà thôi.

Hiện tại bên trong gian phòng họp này, ngoại trừnhững quân nhân sĩ quan cao cấp, cùng với những quân nhân sĩ quan cóliên quan của Sư đoàn Thiết giáp 7 cùng với Sư đoàn Thiết giáp 17 mớira, còn có các đại nhân vật tai to mặt lớn của Bộ Tư Lệnh mặt trận LiênBang, Đại đội Hiến Binh cùng với Bộ Nội Vụ Liên Bang nữa. Hiện tại DịchTrường Thiên Tư Lệnh, sĩ quan chỉ huy cao nhất hiện tại của Quân độiLiên Bang ở bên lãnh thổ Đế Quốc này, mặc dù cũng không có đáp Chiến hạm xuống mặt đất tham dự, nhưng cũng đã phái ra sĩ quan hậu cần phụ tá cận thân của mình đến tham gia dự họp.

Lúc này bên trong gian phònghọp cao cấp cũng chỉ vang vọng thanh âm phẫn nộ rít gào như sấm rền giógiật của Đại Đội trưởng Hách Lôi đại diện cho Sư đoàn Thiết giáp 17 mớicùng với vị Phó Sư Đoàn trưởng Lưu Tư Phúc đại diện cho Sư đoàn Thiếtgiáp 7 đấu khẩu với nhau mà thôi. Mà những vị quân nhân sĩ quan tướnglãnh còn lại từ đầu đến giờ cũng vẫn luôn duy trì sự trầm mặc một cáchquỷ dị. Thậm chí ngay cả vị quân nhân sĩ quan hậu cần phụ tá của Dịch Tư Lệnh kia, cũng vẫn duy trì vẻ mặt bình tĩnh trầm mặc lắng nghe, tựa hồnhư cũng không hề có ý định sẽ phát biểu ý kiến gì cả.

Cái tràngsự kiện huyết tinh xảy ra ngày hôm nay, bề ngoài nhìn qua tựa hồ xử lývô cùng đơn giản, bởi vì án tình hết sức rõ ràng, hơn nữa lại xảy ratrước mặt vô số người, nhưng trên thực tế thì việc xử lý phía sau lạiphi thường không đơn giản chút nào cả. Bởi vì cái sự kiện này đã liênlụy đến hai đại bộ đội vương bài hiện tại của Quân đội Liên Bang, hơnnữa lại còn dính líu trực tiếp đến cái Tiểu đội 7, đã bị cố tình đè épxuống rất lâu nay nữa. Điều quan trọng nhất chính là, hai vị Sư Đoàntrưởng hiện tại đang ngồi ở hai đầu của cái bàn bán nguyệt của phòng họp này… từ đầu đến giờ cũng chưa có mở miệng nói tiếng nào cả.

VịSư Đoàn trưởng Vu Lâm Hải của Sư đoàn Thiết giáp 17 mới chợt gỡ xuốngchiếc mũ quân dụng trên đầu mình, trầm mặc nhẹ nhàng, vỗ về chơi đùa một chút với mái tóc hoa râm của chính mình, ngoài mặc thì bình tĩnh thongthả, thế nhưng tâm tình lúc này đã phi thường trầm trọng rồi.

Toàn bộ đội viên cũ của Tiểu đội 7 Công ty Cơ khí Quả Xác mấy năm trước đây, đại bộ phận cũng đều là những quân nhân sĩ quan binh lính đã xuất ngũcủa Sư đoàn Thiết giáp 17 cũ cả. Rồi sau đó những đội viên mới gia nhậpvào Tiểu đội 7 cũng lại là những thành viên xuất thân từ Sư đoàn Thiếtgiáp 17, cuối cùng đại bộ phận những đội viên cả cũ lẫn mới đó cũng đềuquay ngược trở về Sư đoàn Thiết giáp 17 mới đảm nhiệm những chức vụ quan trọng. Ví dụ như là Trữ Hòa, như là Cố Tích Phong, ví dụ như là rấtnhiều rất nhiều những quân nhân sĩ quan vĩ đại khác nữa. Cho nên cho dùlà đám cao tầng của Quân đội Liên Bang có một mực ghẻ lạnh, đè ép đámđội viên Tiểu đội 7 đi chăng nữa, thì bản thân ông ta chính là Sư Đoàntrưởng đương nhiệm của Sư đoàn Thiết giáp 17 mới, tự nhiên đối với những người này cũng có quan hệ thân thiết hơn một chút.

Toàn bộ chỉnh biên Sư đoàn Thiết giáp 17 được trang bị tổng cộng một trăm linh támđầu Robot MX thế hệ mới, chỉ một chuyến vận chuyển hậu cần này thôi ôngta đã trang bị cho tiểu đội Robot bộ binh chỉnh biên này tổng cộng đếnbảy đầu. Ý tứ muốn bảo hộ cất dấu bên trong đó phi thường rõ ràng, ai ai cũng có thể nhìn ra được. Nhưng mà ai có thể ngờ đến được, trên đườnglớn tại khu Nam đô thành không ngờ lại xuất hiện một hồi phục kích khủng bố đến như thế. Càng không có ai có thể đoán trước được Bạch Ngọc Lanlại lựa chọn thủ đoạn trả thù huyết tinh mạnh mẽ đến như thế.

SưĐoàn trưởng Vu Lâm Hải khẽ mỉm cười nhàn nhạt, nhìn về phía vị ThiếuTướng trẻ tuổi biểu tình băng lãnh, quân phục thẳng thớm, khí thế caonhất đang ngồi đối diện trên cái bàn bán nguyệt kia, tâm tình lúc nàycũng đã thập phần ảm đạm. Tuy rằng từ đầu buổi họp cho đến giờ, đốiphương mãi vẫn luôn duy trì sự trầm mặc, không lên tiếng phát biểu lấymột lần, nhưng mà rất rõ ràng, sự an toàn của Bạch Ngọc Lan lần nàytuyệt đối không có chút bảo đảm nào cả.

Bởi vì vị Sư Đoàn trưởngĐỗ Thiếu Khanh ngày hôm nay phi thường hiếm thấy, cũng không có đeo cặpkính râm quen thuộc của mình. Trên khuôn mặt mà ngày xưa đã từng giốnghệt như một dòng sông băng tuyết lạnh loo, như một đóa hàn mai, sấmgiăng chớp giật cũng khó có thể lay động lấy một cái, ngày hôm nay rõràng triển lộ ra một sự phẫn giận mơ hồ. Cặp lông mày thẳng tắp nhướnglên, giống như một thanh lợi kiếm sắc bén đã rút ra khỏi vỏ, nếu khôngthấy máu tuyệt đối sẽ không chịu quay trở về.

Thân là một tướnglĩnh quân đội vĩ đại như hắn, bao che khuyết điểm của thuộc hạ chính làmột tố chất cực kỳ tốt đẹp không thể thiếu. Bằng không hắn như thế nàolại có thể khiến cho đám thuộc hạ có thể mặc kệ sống chết mà liều mạngvì hắn cơ chứ? Sư Đoàn trưởng Đỗ Thiếu Khanh thân là một đại tướng lãnhtheo trường phái lãnh liệt mạnh mẽ, phong quang thịnh vượng nhất, sắcbén không thể nào đỡ nổi của Quân đội Liên Bang, chỉ cần hạ mệnh lệnhmột tiếng liền có thể khiến cho mấy vạn quân nhân sĩ quan binh lính củaSư đoàn Thiết giáp 7 sẵn sàng nhảy xuống sông sâu, biến thành một câycầu bằng thịt để quân đội hắn ta tiến công, hắn ta tự nhiên chính lànhân vật điển phạm của toàn thể thuộc hạ. Ngày hôm nay, Đông PhươngPhái, một trong hai gã quân nhân sĩ quan cao cấp đã từng đi theo hắn một khoảng thời gian dài nhất, nhận được sự tín nhiệm cao nhất của hắn, đãbị Bạch Ngọc Lan ở trước mặt tất cả mọi người thê thảm tàn nhẫn cắtxuống một cái lỗ tai, hắn như thế nào có thể chịu đựng được chứ?

Bản thân Sư Đoàn trưởng Vu Lâm Hải vốn xuất thân từ một binh lính hậu cần,cũng không phải là loại quân nhân điển hình với tính cách cương liệtmạnh mẽ như Đỗ Thiếu Khanh vậy, nhưng mà đối mặt với loại hàn ý trànngập cảm giác áp bách giống như từ sâu bên dưới lòng đất phảng phất phát ra trên người của Sư Đoàn trưởng Đỗ Thiếu Khanh này, ông ta lại vẫn như cũ có thể một phen đem khuôn mặt của chính mình bảo trì một loại tháiđộ cực kỳ ôn hòa, nhẹ giọng cất lời nói nhỏ nhẹ ôn nhu, mở miệng giảithích, nói:

- Phạm vào quân kỷ, tự nhiên là phải chịu sự trừngphạt của quân quy rồi. Nhưng cái này dù sao cũng là thuộc về phạm trùquản lý của Đại đội Hiến Binh cùng với Bộ Nội Vụ Liên Bang, cho nên tôithật sự không đồng ý yêu cầu được quyền tự động giam giữ của quý Sư đoàn được!

Ông ta cũng biết tuyệt đối không thể để cho người của Sưđoàn Thiết giáp 7 bắt giam Bạch Ngọc Lan, bằng không cái đám quân nhânsĩ quan binh lính đã bị lửa giận thiêu đốt đến mức cặp mắt đỏ bừng lênthế kia, khẳng định sẽ một phen khiến cho Bạch Ngọc Lan còn sống so vớiđã chết đi còn thống khổ hơn rất nhiều nữa. Mà đây cũng chính là cáigiới hạn cuối cùng của Sư đoàn Thiết giáp 17!

Quân đội Liên Bangvốn dĩ là một cái tổ chức cực kỳ tôn trọng kỷ luật giai cấp sâm nghiêm.Lúc trước Hách Lôi dám ở trước mặt mọi người cùng với Lưu Phó Sư Đoàntrưởng chỉ thẳng vào mặt mắng chửi không chút kiêng kỵ nào như thế,chính là bởi vì hiện tại hắn cũng đã tấn cấp lên làm Thượng Tá, cùng với Phó Sư Đoàn trưởng Lưu Tư Phúc cùng một cấp bậc.

Mà lúc này thìvị Sư Đoàn trưởng Vu Lâm Hải từ đầu đến giờ vẫn luôn trầm mặc không nóitiếng nào, đã mở miệng nói chuyện rồi, như vậy trong phòng họp nhất thời trở nên yên tĩnh lại rất nhiều. Ánh mắt tất cả mọi người cũng đều đảolại, nhìn về phía khuôn mặt lạnh lùng băng lãnh của Đỗ Thiếu Khanh ở bên này. Giờ phút này ở trong phòng họp cũng chỉ còn có Đỗ Thiếu Khanh mớicó tư cách lên tiếng, tiếp tục cuộc đối kháng trường kỳ giữa hai Sư đoàn vương bài của Liên Bang này.

Thế nhưng vị Sư Đoàn trưởng ĐỗThiếu Khanh này vẫn như cũ duy trì tư thái hờ hững, bình tĩnh ngồi ở đó, cũng không có mở miệng nói tiếng nào, ánh mắt cũng chỉ nhìn chằm chằmvào cặp kính râm cùng với cái mũ quân dụng đang được sắp xếp chỉnh tề ởngay trước mặt mình, tựa hồ cũng theo sự trầm mặc của hắn mà tản mát ramột loại khí tức khủng bố lạnh lẽo nào đó.

Ngay trong lúc bầukhông khí áp lực mạnh mẽ đến lúc sắp sửa nổ mạnh một phen, thì cái bịquân nhân sĩ quan hậu cần phụ tá của Dịch Tư Lệnh, từ đầu đến giờ đãtrầm mặc trong khoảng thời gian khá dài, lúc này rốt cuộc cũng liên lạcthành công với Chiến hạm chỉ huy của Quân đội Liên Bang đang neo đậu bên ngoài tầng khí quyển trên Tinh hệ. Khuôn mặt không giận mà có uy của vị sĩ quan chỉ huy cao nhất Quân đội Liên Bang, Dịch Tư Lệnh, nhất thờixuất hiện trước mặt của tất cả mọi người ở đây.

- Chúng ta chínhlà những bộ đội đang gánh vác sự kỳ vọng của hàng tỷ dân chúng Liên Bang cùng với Tổng Thống Mạt Bố Nhĩ tiên sinh! Hành trình của chúng ta chính là biển rộng tinh cầu trong phiến Tinh vực này! Năm ngày sau, đại bộđội Liên Bang chúng ta liền bước chân lên hành trình tiến công vào Tinhhệ X3 của Đế Quốc, tấn công vào ba tinh cầu quặng mỏ nằm trong bóng râmcủa Tinh hệ đó. Ý nghĩa của trận chiến này đối với toàn bộ cục diện hiện nay như thế nào, các người hẳn là phải rõ ràng hơn so với ta rất nhiều. Chẳng lẽ các người cho rằng một cái việc nhỏ không ra gì như thế này,có tư cách làm ảnh hưởng đến trận chiến tranh này hay sao?

Toànbộ đám quân nhân sĩ quan tướng lãnh đang ngồi trong phòng họp nhất thờiđồng loạt đứng thẳng dậy, hướng về phía vị lão Tướng quân đức cao vọngtrọng trên màn hình trên tường kia mà cúi chào một cái, im lặng lắngnghe chỉ thị đến cuối cùng, không dám có bất cứ sự khinh thị nào cả.Nhưng mà điều kỳ lạ nhất chính là, vị Sư Đoàn trưởng Đỗ Thiếu Khanh từtrước đến giờ cũng chưa từng xuất hiện bất cứ sai lầm nào cả… ngày hômnay tốc độ đứng dậy cúi chào của ông ta rõ ràng chậm hơn rất nhiều sovới ngày thường. Thậm chí ngay cả những đường cong trên khuôn mặt luônluôn hờ hững của ông ta cũng có vẻ đặt biệt cứng ngắc hơn một chút.

- Dùng thời gian ngắn nhất, một phen đem chuyện tình này giải quyết triệt để cho ta!

Vị Dịch Tư Lệnh ở trên màn hình trên tường dùng sức phẩy phẩy cánh tay mấy cái.

Đỗ Thiếu Khanh hít sâu một hơi thật mạnh, lấy tay cầm cái mũ quân dụngtrên bàn trước mặt mình, khẽ điều chỉnh phương hướng một chút, sau đóhướng về phía màn hình trước mặt, ba một tiếng, tiến hành một nghi thứckính chào theo tiêu chuẩn của Quân đội Liên Bang, mạnh mẽ nói:

- Vâng, Tư Lệnh!

- Đỗ Thiếu Khanh, cậu có thể đưa ra yêu cầu của chính mình!

Dịch Tư Lệnh ở trên màn hình trên tường thong thả nói.

- Tôi cũng không có yêu cầu gì cả. Tôi tin tưởng rằng sau khi trải qua sự điều tra cẩn thận của Bộ Nội Vụ, Tòa án Quân sự sẽ đưa ra lời phánquyết công bằng chính trực nhất!

Vẻ mặt Sư Đoàn trưởng Đỗ Thiếu Khanh không một chút biểu tình nào cả, thoáng im lặng một lúc, sau đó mới nói tiếp:

- Nhưng mà người này, nhất định phải chết!

Không có yêu cầu gì cả, thế nhưng lại dùng đến những từ ngữ mạnh mẽ băng lạnh nhất định phải chết này để thể hiện thái độ của mình, ngữ khí của vị Sư Đoàn trưởng Đỗ Thiếu Khanh này lại vẫn như trước bình thản đạm mạc, thế nhưng lại tràn ngập sự phẫn nộ khiến cho kẻ khác phải tim đập nhanh. Ai cũng biết rõ ràng là hiện tại hắn đã nổi cơn lôi đình rồi.

BạchNgọc Lan nhất định phải chết, đây chính là cái yêu cầu ngắn gọn nhấtcùng với đơn giản nhất của hắn cùng với Sư đoàn Thiết giáp 7.

Nói như vậy, Bạch Ngọc Lan khẳng định liền phải chết không chút nghi ngờ nào rồi.

- Lão Hách, kết quả như thế nào?

Thượng Tá Trữ Hòa, sĩ quan tham mưu cao cấp số một của Bộ Tham Mưu Sư đoànThiết giáp 17 mới, thần tình sầu lo pha lẫn một chút hy vọng cản đườngcủa Hách Lôi, mang theo một chút chờ mong cùng với sợ hãi hỏi. Hắn tanăm xưa cũng là một đội viên cũ của Tiểu đội 7, thậm chí còn trước cảkhi Hứa Nhạc tiến vào Tiểu đội 7 nữa. Hắn đã từng ở trên chiến trườngcùng với Bạch Ngọc Lan cộng sự với nhau rất nhiều năm, quan hệ vô cùngthân thiết, đương nhiên là phi thường lo lắng cho người anh em thânthiết này.

- Hiện tại tạm thời giao cho Đại đội Hiến Binh giam giữ, chờ đợi Bộ Nội Vụ điều tra, cuối cùng sẽ đem ra trước Tòa án Quân sự.

Hách Lôi dùng sức vỗ vỗ mạnh lên trên khuôn mặt có chút run rẩy cứng ngắc của mình, hạ giọng nói:

- Bên kia yêu cầu trình tự xử lý vô cùng nghiêm mật, đại khái ngày mai sẽ tiến hành xét xử bí mật.

Trữ Hòa nhẹ nhàng thở ra một hơi dài, nở nụ cười có chút khó hiểu, nói:

- Chỉ cần không bị bọn người của Sư đoàn Thiết giáp 7 âm thầm đánh chếtlà được rồi. Tuy rằng chỉ sợ sẽ phải ngồi trong ngục giam bảy tám nămtrời, nhưng mà so với chết đi, hoặc sống không bằng chết thì cũng tốthơn rất nhiều rồi.

Vẻ mặt Hách Lôi có chút ảm đạm liếc mắt nhìn về phía hắn, chán nản nói:

- Không cần tự an ủi chính mình nữa, Sư Đoàn trưởng Đỗ Thiếu Khanh đã đích thân lên tiếng, Lão Bạch nhất định phải chết!

- Chết cái con mẹ hắn chứ chết. Chỉ là cắt xuống một cái lỗ tai mà thôi,lại đòi phải dùng mạng để đổi lại à? Làm gì có cái lý lẽ đó chứ?

Trữ Hòa phẫn nộ quát lớn một tiếng.

- Nơi này chính là tiền tuyến, hiện tại lại là thời kỳ chiến tranh cực kỳ đặc thù. Bạch Ngọc Lan thân là quân nhân sĩ quan thuộc cấp, lại ở trước mặt nhiều quân nhân sĩ quan binh lính Liên Bang như vậy, một phen đemlỗ tai của một gã quân nhân sĩ quan cao cấp hơn mình một phen cắt xuống, bị bắn chết ngay tại đương trường cũng là chuyện cực kỳ đương nhiên.

Hách Lôi móc từ trong cái áo quân dụng ra một điếu thuốc lá, châm lên, bắtđầu liều mạng hút không ngừng, vẻ mặt cực kỳ ngưng trọng, nói.

-Cậu có biết hay không? Cuối cùng trước khi bị Hiến Binh chế phục, hắnlại cắt mạnh xuống một đao nữa, đem cái lỗ tai đã bị cắt bỏ kia của Đông Phương Phái trực tiếp biến thành mười sáu mảnh vụn lung tung a! Đámquân nhân sĩ quan quân y vốn dĩ cũng không còn biện pháp nào vá lại hoàn chỉnh cho Đông Phương Phái nữa! Cái đao pháp này con mẹ nó thật sự làxinh đẹp tuyệt hảo a. Sư Đoàn trưởng như thế nào lại có thể dễ dàng thathứ cho hắn sống sót được đây chứ?

Lúc này cũng đã có thêm mấy gã quân nhân sĩ quan khác đi tới, vây quanh bên người hai người, biểu tình im lặng trầm mặc lắng nghe những lời Hách Lôi đang nói. Bọn họ chính là đám quân nhân sĩ quan cao cấp của Sư đoàn Thiết giáp 17, bao gồm ĐạiĐội trưởng Đại đội Robot Hoa Tiểu Ty, Di Tắc Lưu vừa cùng với Cố TíchPhong vừa mới chạy tới, còn có Lâm Gia, phụ trách công tác bảo trì liênlạc phòng không của Quân đội Liên Bang. Dần dần cũng có thêm càng nhiềunhững quân nhân sĩ quan khác đi tới, có Tiểu Đội trưởng, có Trung Độitrưởng, có Liên Đội trưởng, cũng có những binh lính bình thường. Tất cảmọi người cũng đều trầm mặc tụ tập cùng một chỗ với nhau.

Bọn họai nấy cũng đều hiểu được mấy cái đạo lý này. Bên trong Quân đội LiênBang kỷ luật sâm nghiêm như thế này, điều mà tuyệt đối không thể nào tha thứ được chính là cấp dưới phạm thượng. Huống chi hiện tại lại đang làthời kỳ chiến tranh khẩn trương như thế này, Bạch Ngọc Lan lại lấy thủđoạn huyết tinh mà làm tổn thương quân nhân sĩ quan thượng cấp ngaytrước mặt vô số quân nhân sĩ quan binh lính như thế này, căn bản làkhông có khả năng tránh thoát khỏi sự trừng phạt. Nhưng mà bọn họ cũngtuyệt đối không nghĩ muốn chứng kiến cái sự thật này. Bởi vì bọn họ cũng đều từng là những đội viên của Tiểu đội 7, cũng đã từng là những quânnhân sĩ quan đã từng tiếp nhận sự huấn luyện của Hứa Nhạc trong căn cứhuấn luyện của Bộ Quốc Phòng, bởi vì nghĩ đến cái tên gia hỏa đã chết đi nào đó, cũng đã không chỉ một lần sóng vai tác chiến, sinh tử có nhau…

Chu Ngọc, kẻ đã từng nhận được sự thưởng thức mạnh mẽ của Đỗ Thiếu Khanh,hiện tại cũng đã trở thành quân nhân sĩ quan tham mưu vô cùng quan trọng của Sư đoàn Thiết giáp 7, lúc này đang đứng ở xa xa, nhìn về phía đámbằng hữu thân thiết cũ biểu tình vô cùng lãnh lệ đằng kia, trong lòngthật sự rất muốn đi qua an ủi một chút, nhưng mà lại không có cách nàonâng chân lên nổi.

Lan Hiểu Long, hiện tại đã bị điều đến Bộ TưLệnh, đảm nhiệm chức vụ quân nhân sĩ quan phụ tác điều phối chiến lượcbên cạnh Dịch Tư Lệnh, lúc này chợt từ trong gian phòng họp đi ra, vẻmặt cực kỳ phức tạp nhìn mọi người một cái, vừa muốn đi qua, lại bị gãsĩ quan quân y Hầu Hiển Đông của Tiểu đội 7 lạnh lùng ngăn cản đường đi.

- Ngay từ sau khi Lão Đại chết đi, cậu cũng đã bị điều đi mất. Đám giahỏa chúng ta cũng không ai trách cứ cậu cả, ở đâu thì cũng đều là đánhgiặc cả, có phải không? Nhưng mà vấn đề là ngay từ đầu cậu cũng khôngnên dối gạt chúng ta… Những tên gia hỏa mà Bộ Quốc Phòng muốn trọng điểm bồi dưỡng, làm gì lại có thể cùng với mấy tên gia hỏa đám lính đánhthuê chúng ta trộn lẫn vào nhau như vậy cơ chứ?

- Lão Phùng đãchết rồi, Thập Tam Lâu cũng đã chết rồi, Giải Tư cũng đã chết rồi. Buổitối ngày hôm qua, trên đường lớn của Pháp Già Nhĩ, gã em song sinh củaGiải Tư cũng đã chết rồi. Cậu nên biết Lão Bạch vì cái gì mới nổi giậnlên như thế. Gia đình của Lão Giải cũng chỉ có hai anh em bọn họ là contrai mà thôi!

- Được rồi, hết thảy những chuyện này cũng đã quarồi, không tính toán lại nữa. Nhưng mà hiện tại ngay cả Lão Bạch cũngsắp sửa chết đi rồi! Cậu hiện tại đã là nhân vật thân tín của Tổng TưLệnh tiên sinh, ít nhất cũng có thể vì hắn mà lên tiếng nói mấy câu gìđi chứ?

Khóe môi của Lan Hiểu Long thoáng khẽ run rẩy lên mộtchút, thế nhưng chung quy cũng không có mở miệng nói gì cả, mà chỉ làhướng về phía mọi người gật đầu chào một vòng, sau đó hướng về phíaChiến hạm xa xa mà đi tới.

Bạch Ngọc Lan, cái gã nam nhân thanhtú, trên trán lòa xòa vài sợi tóc rối, một chân đứng gác lên sau tường,thân hình thanh tú là lại đại sát tứ phương kia sắp sửa bị giết chết,những đồng đội thân thương của hắn ngày hôm nay có người thống khổ, cóngười sớm đã bị điều đi, có người thân bất do kỷ… Thế nhưng hắn lại cũng không tìm ra bất cứ biện pháp gì để mà ngăn cản những loại chuyện tìnhnhư thế này phát sinh cả.

Vào thời khắc này, Hách Lôi, Cố TíchPhong, còn có Hùng Lâm Tuyền, cái gã gia hỏa ngày hôm qua cũng cùng bịbắt với Bạch Ngọc Lan… trong lòng tất cả những người này cũng đều cócùng một cái suy nghĩ, nếu như hiện tại Lão Đại còn sống, sự tình khẳngđịnh sẽ không giống như bây giờ!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.