Chương trước
Chương sau
Sự phẫn nộ của Hùng Lâm Tuyền kỳ thật cũng không phải là bởi vì cái gãĐông Phương Phái khốn kiếp của Sư đoàn Thiết giáp 7 này đụng chạm tớiHứa Nhạc, phần lớn hơn nữa chính là bởi vì những đồng đội đã ngã xuốngtrên con đường lớn tại Khu Nam của tinh cầu Pháp Già Nhĩ ngày hôm nay mà thôi. Nhưng mà chuyện binh sĩ ngã xuống hy sinh trên chiến trường thậtsự là quá mức thông thường rồi, thậm chí cũng không thể nào sử dụng làmthành lý do để tiến hành phẫn nộ cả. Thân là một gã quân nhân sĩ quancủa Liên Bang, hắn căn bản không thể dùng sự tử vong của đồng đội mìnhđể mà biểu đạt sự phẫn nộ của hắn đối với Sư đoàn Thiết giáp 7 được. Cho dù là trong số đám người bị táng thân dưới đống bê tông trên đường hômnay có hai người từng là đội viên của Tiểu đội 7 cũng vậy.

Đốivới cục diện Liên Bang ngày hôm nay mà nói, Tiểu đội 7 của Công ty Cơkhí Quả Xác đã từng phong quang vô hạn kia tựa hồ như căn bản chưa từngtồn tại qua vậy.

Trong khoảng thời gian gần một năm trở lại đây,Quân đội Liên Bang cùng với các ban ngành truyền thông có liên quan củaChính phủ cũng không có nhắc tới Tiểu đội 7 của Công ty Cơ khí Quả Xáclấy một lần. Trong mơ hồ dường như có một cái bàn tay đen tối nào đó màkhông ai có thể nhìn thấy rõ ràng, đã lặng lẽ không một tiếng động màđem cái danh từ này che phủ vào bên trong một đống giấy lộn xộn trongdòng lịch sử rồi, cố tình cố ý hoàn toàn gạt bỏ đi cái khái niệm anhhùng tập thể đã từng được bọn họ cố tình nâng nó lên đỉnh cao của danhvọng.

Sau khi Tiểu đội 7 bị đánh cho tan rã ra, liền sắp xếp vàotrong các đơn vị dã chiến chiến đấu khác nhau, đám đội viên cũ của Tiểuđội 7 cũng đều tiếp nhận những cương vị chiến đấu hoàn toàn mới, nhưngmà tất cả bọn họ cũng đều có một điểm chung nhất, chính là rất ít khinào được sắp xếp để đảm nhận những nhiệm vụ nào đó gian khổ mà đặc biệtquang vinh. Bọn họ đã cùng với cái danh từ anh hùng tập thể mà Liên Bang đã từng một thời cố ý đắp nặn ra, cuối cùng toàn bộ biến thành một đống hài cốt đem nhét vào bên trong quan tài chôn sâu trong dòng lịch sử.Ngoại trừ những cái này ra, cũng chỉ còn có những cái ký ức mơ hồ cùngvới những sự cảm khái của thói đời mà thôi.

Thế nhưng Bạch Ngọc Lan lại rất rõ ràng nguyên nhân đây là vì cái gì.

Trên bầu trời cũng chỉ có thể có một vầng thái dương tồn tại mà thôi, bằngkhông sẽ giống như là cái khỏa tinh cầu quặng mỏ kia của Đế Quốc vậy,vào thời điểm một tháng trước đây, đã bị ba mươi hai Sư đoàn Thiết giápđồng loạt dùng hỏa lực cực mạnh, thiêu đốt đến mức phải chết.

Mấy năm gần đây, bên trong những tràng cạnh tranh kế thừa mơ hồ tồn tại nào đó phía sau tấm màn chính trị hắc ám, cái tên gia hỏa có được nụ cườiấm áp sáng sủa, nhưng lại có nắm tay mạnh mẽ cứng rắn kia cũng đã chếtmất rồi, Liên Bang theo lẽ thường đương nhiên là sẽ lựa chọn Đỗ ThiếuKhanh cùng với Sư đoàn Thiết giáp 7 thiết huyết của hắn rồi, cho nên sứmệnh lịch sử của Tiểu đội 7 cũng đã chính thức chấm dứt trong dòng lịchsử.

Ngọn lửa chiến đấu mãnh liệt bên trong xã hội Liên Bang cũngsớm đã bị bộ phim phóng sự kia kích động đến mức sôi trào mãnh liệt lênrồi, đã là một cái xu thế không thể nào dập tắt nổi. Như vậy một chitiểu đội chiến đấu có được những dấu vết lịch sử quá mức rõ ràng, quámức mãnh liệt, hơn nữa lại còn có mối quan hệ ân ân oán oán mạnh mẽ, cóthù sâu hận cũ đối với Sư đoàn Thiết giáp 7 sáng chói như Tiểu đội 7kia, tự nhiên là cũng sẽ không có lý do quan trọng gì để mà tiếp tục tồn tại xuống nữa.

Tiểu đội 7 sớm đã tan rã, thế nhưng mà những độiviên của Tiểu đội 7 thì lại vẫn còn tồn tại. Bởi vì những nguyên nhânnhư là thù sâu hận cũ, lại bởi vì nguyên nhân cạnh tranh mạnh mẽ giữa Sư đoàn Thiết giáp 7 cùng với Sư đoàn Thiết giáp 17 mới, cho nên nhữngngười của Sư đoàn Thiết giáp 7 từ trước đến nay cũng là vô cùng chánghét những tên quân nhân sĩ quan xuất thân từ Tiểu đội 7 này. Cho nênmột vài gã quân nhân sĩ quan cao cấp giống như là Doanh Đoàn trưởng Đông Phương Phái này vậy, thậm chí ngay cả việc che giấu đi tâm tình chánghét của chính mình tựa hồ cũng lười làm.

Chẳng qua là Bạch NgọcLan cũng không thể không thừa nhận, Sư đoàn Thiết giáp 7 có được nguồnvốn để bọn họ tự cao, thậm chí còn là kiêu ngạo nữa.

Vị Sư Đoàntrưởng Đỗ Thiếu Khanh của bọn họ có năng lực chỉ huy như thần, mạnh mẽkiên cường không thể nào chống đỡ nổi. Sư đoàn Thiết giáp 7 sau khi tiến hành cải biên toàn bộ thành Sư đoàn Robot hạng nặng, sau đó tiến hànhmở rộng biên chế ra, hiện tại tổng số binh sĩ đã đạt đến hơn bốn vạn.Trong trang chiến tranh tiến công về phía bản thổ Đế Quốc lập tức thểhiện ra năng lực chiến đấu mạnh mẽ vô song, phong quang vô hạn. Nhữnghình ảnh chiến thắng của Sư đoàn Thiết giáp 7 dùng những tần suất cực kỳ khủng bố, không ngừng xuất hiện trên màn hình các Kênh tin tức ở khắpcác Đài truyền hình trong Liên Bang, xuất hiện ở trước mắt hàng vạn hàng tỷ dân chúng Liên Bang.

Sư Đoàn trưởng Đỗ Thiếu Khanh cùng vớiSư đoàn Thiết giáp 7 của ông ta, ngay từ khi lần đầu tiên gia nhập chiến trường trong trận chiến tiêu diệt Quân viễn chinh Đế Quốc, đến cuộcchiến tiến công về phía bản thổ Đế Quốc cơ hồ dùng hai chữ bất bại để mà hình dung, dùng những chiến công mạnh mẽ như sắt thép, trở thành nhữngnhân vật được sủng ái nhất của giới truyền thông, trở thành thần tượngcủa toàn thể dân chúng, trở thành nhân vật được yêu mến nhất của TổngThống tiên sinh cùng với Nghị Viện, thậm chí còn là tương lai của toànbộ Quân đội Liên Bang nữa…

Đối mặt với một Sư đoàn Thiết giáp 7phong quang vô hạn như thế, cho dù là Sư đoàn Thiết giáp 17 càng có thêm lý lịch huy hoàng hơn rất nhiều, trên từ Sư Đoàn trưởng xuống cho đếnnhững binh sĩ bình thường nhất cũng chỉ có thể âm trầm nghiêm mặt, kếthừa phong cách chiến đấu âm hiểm lăng lệ, gian khổ vạn phần dùng nhữngchiến tích thầm lặng của chính mình mà chống cự lại uy thế của đốiphương, huống chi cũng chỉ là mấy gã đội viên tuyệt đối không chút bắtmắt nào của Tiểu đội 7 cũ cơ chứ?

Tràng cảnh giống như hôm nayvậy, nhận phải sự răn dạy một cánh lãnh liệt trào phúng, thậm chí còn có thể nói là đập thẳng vào mặt từ phía Sư đoàn Thiết giáp 7 như vậy,những quân nhân sĩ quan cho đến các binh sĩ của Tiểu đội 7 cũng đã từngtrải qua không biết bao nhiêu lần rồi.

Tuy rằng đãi ngộ mà Sưđoàn Thiết giáp 17 mới dành cho bọn họ cũng tuyệt đối không tệ, mấy đámquân nhân sĩ quan theo trường phái thực lực cá nhân của Liên Bang, đãtừng tiếp nhận sự dạy dỗ của Hứa Nhạc giống như Đại Đội trưởng Hách Lôitrước mặt này, đối với những đội viên được điều phái ra của Tiểu đội 7cũ cũng đều có rất nhiều những chiếu cố, thế nhưng mà xuất phát bởi việc hoàn toàn bỏ mặc, cố tình chèn ép từ phía thượng tầng cao nhất của Liên Bang kia, cùng với những sự miệt thị khinh thường đến từ một vài chi bộ đội nào đó, khiến cho cuộc sống của bọn Bạch Ngọc Lan dạo gần đây quảthật cũng có chút gian nan, khó chịu.

- Nếu như hiện tại ông chủ còn sống, sự tình phát triển đi lên cũng sẽ hoàn toàn bất đồng với hiện tại.

Bạch Ngọc Lan khẽ cúi thấp đầu xuống, nhìn về phía mấy giọt máu đã khô lạibên trên đôi giày quân dụng của chính mình, nhớ tới gã đội viên mà hơnmột giờ trước đây đã chết ngay trong lồng ngực của chính mình, tronglòng lại thật tự nhiên nhớ tới cái tên gia hỏa ông chủ nhỏ đã chết sớmhơn rất lâu trước kia, vốn dĩ cũng chẳng thèm để ý gì đến những gì màcái gã Doanh Đoàn trưởng của Sư đoàn Thiết giáp 7 trước mặt kia đang nói cái gì, cũng chẳng hề để ý đến việc Hùng Lâm Tuyền đang phẫn nộ nóinhững gì.

Trải qua cuộc sống mấy năm chiến đấu trong quân ngũ,khiến cho hắn đã vô cùng quen thuộc đối với cái loại tình cảnh như thếnày, cho nên mãi vẫn luôn duy trì vẻ trầm mặc không nói tiếng nào. Trênthực tế ngay từ sau khi cái tên gia hỏa ông chủ nhỏ khiến kẻ khác phảiphẫn nộ kia ngồi lên phi thuyền vũ trụ cá nhân, bay xuyên qua thông đạokhông gian, tiến hành một tràng trả thù oanh liệt mà đáng khinh kia, hắn thậm chí đã có chút chán ghét cái kiếp sống quân lữ của mình rồi, trong đầu đã sinh ra ý niệm muốn đánh một bản thỉnh cầu được xuất ngũ.

Hắn sở dĩ một phen đem bản thỉnh cầu xuất ngũ giữ lại không đưa lên cấptrên, sau đó đi theo Quân đội Liên Bang tiến công vào lãnh thổ Đế Quốcnhư hiện tại, chính là bởi vì sâu trong nội tâm của hắn vẫn muốn tìmkiếm một cái kỳ tích gì đó phát sinh. Nếu như thật sự có kỳ tích phátsinh, như vậy hắn muốn cùng với đám bằng hữu cũ thân thiết của Tiểu đội7, một phen đem toàn bộ những tên gia hỏa này hoàn hảo không một chúttổn hao gì trả lại cho cái tên gia hỏa ông chủ nhỏ đáng giận kia, chonên hắn mới mãi vẫn ẩn nhẫn như thế.

Nhưng mà kỳ tích chung quylại vẫn không có phát sinh ra như hắn vẫn mong đợi. Cái tên gia hỏa kiasau khi tiến vào trong Tinh vực của Đế Quốc, trải qua nửa năm thời giancũng không có bất cứ tin tức nào truyền về, liền bị phán định là đã tửvong. Mà hắn cố gắng nhẫn tới nhẫn lui, không ngờ lại nhẫn nại khi mànhìn thấy từng người từng người một của đám bạn cũ kia lần lượt ngãxuống, chết đi…

- Kỳ thật ta mãi vẫn cứ một mực nghĩ rằng, SưĐoàn trưởng Đỗ Thiếu Khanh nói thế nào cũng sẽ không nhắm vào mấy cáitiểu nhân vật nhỏ như chúng ta vậy, có lẽ chính là do một vài tên giahỏa ti tiện lòng dạ hẹp hòi nào đó tự cho rằng mình cần phải làm mộtchút gì…

Cuối cùng Bạch Ngọc Lan cũng phá vỡ sự trầm mặc củamình, chậm rãi ngẩng đầu lên một chút. Trên khuôn mặt thanh tú nhẹ nhàng với những hàng lông mày tinh tế đến cực điểm của hắn chợt lộ ra một tia khí tức cực kỳ quỷ dị nào đó. Hắn nhìn dám quan binh của Sư đoàn Thiếtgiáp 7 đang lộ ra bộ dáng kiêu ngạo vô cùng ở trước mặt, nhẹ giọng nói:

- Những loại sự tình giống như ngày hôm nay vậy, cũng không có khả nănglà kiếm ra được chứng cứ nói rằng là âm mưu của các người. Hơn nữa taocũng không tin rằng đường đường là Sư đoàn Thiết giáp 7 lại có thể làmra những loại sự tình giống như vậy.

- Nhưng mà chuyện này cuốicùng cũng là lỗi của các người. Bên tao đã có năm người ngã xuống, chếtđi. Hơn nữa trong đó lại còn có hai người là đội viên cũ của Tiểu đội 7!

Hắn ngẩng đầu lên, lạnh lùng nhìn chằm chằm vào gã Doanh Đoàn trưởng ĐôngPhương Phái ở trước mặt, nhẹ giọng cất giọng nói ôn nhu nhẹ nhàng nhưnglại cực kỳ nghiêm túc.

- Tiểu đội 7? Đó là cái gì? Bên trong Quân đội Liên Bang lại có cái loại biên chế như thế này hay sao?

Doanh Đoàn trưởng Đông Phương Phái mang theo ngữ khí giễu cợt trào phúng nhìn hắn, nâng cằm lên, lộ ra vẻ mặt tràn đầy khí tức kiên ngoan, cùng vớimột mớ ria mép chảy chuốt tinh tế ở dưới mép, nhướng mắt lại một chút,nói:

- Hoặc là mày đang nói đến một đám diễn viên điện ảnh nổitiếng có phải không? Nếu như cái mà mày đang nói chính là bọn hắn, vậythì ở trong mắt tao, đó cũng chỉ là một đám bất lực mà thôi, có chếtnhiều hơn nữa cũng chẳng có chút đáng tiếc nào.

Biểu tình trênmặt của Bạch Ngọc Lan cũng căn bản không có bất cứ biến hóa nào cả, ánhmắt của hắn chỉ khẽ nheo lại, im lặng mà lắng nghe những lời nói cực kỳlãnh khốc mà tràn ngập sự khiêu khích của đối phương. Hắn biết rất rõràng là đối phương đang chờ đợi cái gì. Từ thời điểm năm đó khi mà ởtrong khu căn cứ huấn luyện của Bộ Quốc Phòng, Hứa Nhạc khiến cho ĐỗThiếu Khanh không có biện pháp nào bộc phát sự phẫn nộ của mình, toàn bộ Sư đoàn Thiết giáp 7 cũng liền một mực chờ đợi, hoặc chính xác là cốgắng gây ra một cơ hội nào đó, một cái tình huống nào đó để bọn chúng có thể thống khoái phát tiết tâm tình của chính mình một phen.

Dùsao đi chăng nữa thì cái tên gia hỏa kia cũng đã chết rồi, trong toàn bộ vũ trụ này căn bản cũng đã không còn kỳ tích gì nữa. Dù sao thì mìnhcũng phải để cho đám lão bằng hữu của mình về sau ở trên chiến trườngtìm được sự an toàn cùng với tôn trọng mà bọn họ cần phải có.

Bạch Ngọc Lan khẽ liếm liếm môi mấy cái, đưa tay vỗ vỗ lên mái tóc ngắn cóchút hỗn độn cùng với tràn đầy tro bụi của chính mình, dưới ánh mắt xemthường của đám quân nhân sĩ quan Sư đoàn Thiết giáp 7, nhìn về phía đốiphương, cười cười, nói:

- Đông Phương Phái, cái con mẹ mày!

Cái con mẹ mày, từ thời xa xưa cho đến bây giờ mãi cũng luôn là một câumắng chửi vô cùng thô tục, có thể hoàn toàn thể hiện ra sự khinh bỉtrong lòng của mình, vô cùng hữu hiệu. Đám đội viên cũ của Tiểu đội 7 từ trước đến nay vẫn luôn luôn thích nhất sử dụng câu mắng chửi này củamình mà làm vũ khí để công kích đối thủ. Nhưng mà bất luận là Hứa Nhạccó thể đem những lời nói này biến thành một loại không có chút hương vịnào như là nước sôi đi chăng nữa, hay là Lan Hiểu Long, kẻ có thể đemnhững lời mắng chửi thô tục nhất biến thành những câu trào phúng chanhchua lại có làn điệu giống như một bài hát âm nhạc dễ nghe đến cực điểmđi chăng nữa, thì cũng không thể nào giống như cách thể hiện của BạchNgọc Lan hiện tại vậy, thanh âm nhẹ nhàng, ôn nhu, nhỏ nhẹ, giống hệtnhư là đang thì thào thỏ thẻ vào trong tai của tình nhân vậy, nỉ non yểu điệu, nhưng lại khiến kẻ khác cảm thấy một sự nhục nhã mạnh mẽ vô cùngvô tận…

Sắc mặt tất cả mọi người có mặt tại hiện trường lúc nàyđã kịch biến. Trong ánh mắt của đám quân nhân sĩ quan binh lính của Tiểu đội 7 trong khoảnh khắc đã thiêu đốt nên một tràng nộ hỏa cực kỳ lãnhkhốc. Thế nhưng Bạch Ngọc Lan lại giống như là không cảm giác được chútgì vậy. Hắn khẽ cúi đầu, vẻ mặt tựa hồ như cực kỳ thú vị, tiến hành đánh giá một chút vị Doanh Đoàn trưởng Đông Phương Phái ở trước mặt mình,ngón trỏ tay phải đã lặng lẽ không một tiếng động, chạm vào phần sườncủa cái thanh dao găm chuôi gỗ thanh tú quen thuộc không bao giờ rờikhỏi người ở trong túi quần phải của mình… Nếu như đã không phản khángthì thôi, một khi đã phản kháng vậy thì phải phản kháng một cách mạnh mẽ hoàn toàn, cũng không thể để danh tiếng của Tiểu đội 7 bị chìm vào dĩvãng được.

Sắc mặt của Doanh Đoàn trưởng Đông Phương Phái dần dần trở nên âm trầm lại. Nhưng mà cũng vốn không đợi hắn kịp mở miệng phảnkháng gì cả, một đạo quang mang lăng lệ cực kỳ nhanh chóng, giống hệtnhư là một đạo sao chổi đã mạnh mẽ hiện lên trong cặp mắt của hắn, đemcái luồng nộ hỏa lãnh lệ kia hoàn toàn dập tắt không còn sót lại chútgì.

Thanh dao găm cực kỳ thanh tú nằm trong năm ngón tay cũngthanh tú không kém của Bạch Ngọc Lan nháy mắt đã cắt vỡ không khí, chặtmạnh một cái lên trên cổ tay đang chuẩn bị móc súng ra của Đông PhươngPhái, bắn ra vài giọt máu tươi màu đỏ rực. Sau đó thanh dao găm lãnhliệt đến cực điểm phóng thẳng đến ngay dưới cổ của hắn, đặt ngay bêndưới cái phần càm tràn đầy những sợi ria mép tỉa tót cẩn thận của hắn.

Ánh mắt của Bạch Ngọc Lan khẽ nheo lại một chút, nghiêng nhẹ đầu, nhìn chằm chằm về phía phần da thịt dưới cổ gần trong gang tấc ngay bên dướithanh dao găm của mình, biểu tình vô cùng chuyên chú cùng với nghiêmtúc, nhìn qua bình tĩnh dị thường, thế nhưng lại làm cho người khác cảmgiác được một loại khí tức khủng bố dị thường.

- Mau buông đao xuống, thả người!

Hách Lôi nhất thời trợn tròn hai mắt lên, phẫn nộ quát lớn một tiếng.

Tất cả những quân nhân sĩ quan binh sĩ Liên Bang có mặt tại hiện trườngcũng không có bất cứ kẻ nào lại tưởng tượng đến cái đám quân nhân sĩquan hậu cần của Sư đoàn Thiết giáp 17 như Bạch Ngọc Lan này lại ở đâynổi lên một hồi sóng gió như thế. Không ngờ hắn lại dám hướng về phíaDoanh Đoàn trưởng Đông Phương Phái uy danh cực kỳ hiển hách của Sư đoànThiết giáp 7 này mà rút dao uy hiếp như thế. Trong lúc nhất thời toàntrường thế nhưng lại không có ai kịp phản ứng lại, cũng chỉ có vài tênquân nhân sĩ quan của Sư đoàn Thiết giáp 7 kia là kịp rút ra mấy khẩusúng lục tùy thân của mình mà thôi!

Bạch Ngọc Lan cực kỳ nhanhchóng, phần đầu gối cực kỳ tinh chuẩn mà tàn nhẫn đập mạnh lên trên phần cơ bụng của Đông Phương Phái, ngay tại phần vị trí yếu ớt nhất của thân thể đối phương, sau đó đem đối phương đạp thật mạnh xuống dưới chân của chính mình, khiến đối phương căn bản không thể nhúc nhích nổi. Vô sốnhững thanh âm gầm rú phẫn nộ cùng với thanh âm lên nòng vang lên đầusau lưng mình vốn dĩ cũng không hề ảnh hưởng đến động tác hành động củahắn. Chỉ thấy hắn chậm rãi xoay nhẹ cổ tay một chút, lưỡi đao sáng loáng sắc bén rất nhanh lướt nhẹ lên một cái, lướt qua phần càm của cái gãĐông Phương Phái này…

Doanh Đoàn trưởng Đông Phương Phái đang bịhắn lạnh lùng chế phục phía dưới, thế nhưng trong ánh mắt lại chẳng hềcó lấy một chút vẻ khiếp sợ nào cả, ngược lại còn tràn ngập một loại ýtứ vui sướng lãnh khốc nào đó. Rốt cuộc cũng có thể một phen đem toàn bộ những thành viên còn sót lại của Tiểu đội 7 của Hứa Nhạc trong Quân đội Liên Bang một phen dọn dẹp sạch sẽ rồi. Bản thân hắn cảm thấy phithường thỏa mãn. Còn đối với sự nguy hiểm trong giờ phút này… Hắn cănbản là không tin Bạch Ngọc Lan lại có cam đảm dám ra tay giết mình. Hiện tại cái thanh dao găm sắc bén lạnh như băng đã di động rời khỏi phần cổ tràn ngập những động mạch nguy hiểm dễ vỡ kia chính là chứng cứ rõ ràng nhất!

Đột nhiên, cái vị quân nhân sĩ quan Liên Bang chiến côngcực kỳ hiển hách này chợt kêu gào thê lương thảm thiết lên một tiếngkhủng bố!

Vẻ mặt Bạch Ngọc Lan lúc này lại là cực kỳ chuyên chúcùng với bình thản, đầu ngón tay khẽ nhúc nhích một tiếng, thanh dao găm thanh tú vốn lúc nào cũng không rời khỏi người hắn lúc này đã lướtngang qua khỏi phần lỗ tai của Đông Phương Phái, đẩy nhẹ về phía trước,mang theo một tia máu tươi bắn ra tung tóe!

Một thanh âm kêu gàothảm thiết cùng với vô số những thanh âm tức giận mắng chửi nhất thờichiếm lĩnh toàn bộ gian phòng. Đông Phương Phái bị phần đầu gối mạnh mẽcủa Bạch Ngọc Lan chế phục bên dưới không thể nào nhúc nhích nổi, trơmắt cảm thụ được cảm giác chia lìa của lỗ tai mình cùng với phần má, cảm thụ được cảm giác ấm áp cùng với chút tanh tưởi quen thuộc của máu tươi đang không ngừng đổ xuống, cảm nhận được sự thống khổ kịch liệt cáchđại não mình vô cùng gần như thế kia, hoảng sợ mà phẫn nộ thê thảm cấtlên một tiếng tru khủng bố.

Điều khiến cho tất cả mọi người cảmthấy rét lạnh nhất chính là, Bạch Ngọc Lan vừa mới dùng dao găm cắt đứtlỗ tai của Đông Phương Phái, thế nhưng biểu tình lại vẫn như cũ không hề có bất cứ một tia dao động nào cả. Bàn tay thanh tú cầm thanh dao gămvô cùng thanh tú kia vẫn như cũ ổn định nhẹ nhàng như vậy. Động tác củahắn cực kỳ khủng bố thế nhưng lại đặc biệt thong thả nhẹ nhàng, giốngnhư là một động tác chậm rãi nhưng thật sự lại vô cùng nhanh chóng,ngoan lệ không hề có chút chần chừ nào cả.

Đầu gối phải của hắnvẫn còn đang chống mạng lên phần bụng của đối phương, ngay sau đó thânhình khẽ nghiêng qua một chút, dang rộng hai chân ra, ngồi mạnh lên phần hạ thân của đối phương, giống hệt như là một ả nữ nhân đang làm tình,ngồi thẳng lên người của đối phương vậy, làm ra một động tác cực kỳhuyết tinh, thế nhưng lại giống hệt như là đang làm chuyện nhà vậy.

Ánh mắt của đám quân nhân sĩ quan binh sĩ Sư đoàn Thiết giáp 7 ở bốn phíaxung quanh lúc này đã sớm ửng đỏ lên rồi, những họng súng đen ngòm bấtcứ lúc nào cũng có thể phụt ra những viên đạn khủng bố, đem cái gã namnhân giống hệt như ma quỷ này một phen hoàn toàn giết chết. Nhưng màcũng không biết từ lúc nào, Hùng Lâm Tuyền đã sớm một phen bưng lên khẩu Cơ pháo Đạt Lâm thương yêu nhất của hắn, sáu cái nòng súng khủng bố sớm đã xoay chuyển với tốc độ cực kỳ nhanh, phát ra thanh âm vù vù thêlương…

Thế nhưng quan trọng nhất chính là phản ứng của Hách Lôithật sự là quá nhanh, ngay từ lúc đám quân nhân sĩ quan binh sĩ Sư đoànThiết giáp 7 vừa cầm lấy những khẩu súng lục tùy thân của mình lên, hắnđã xông lên, tiến đến ngăn cản ở ngay sau lưng của Bạch Ngọc Lan, khẩusúng lục cầm chắc trong tay phải của mình chỉa xuống, nhắm ngay về phíami tâm của Đông Phương Phái đang nằm dưới mặt đất đằng kia, rống lớn một tiếng:

- Để cho Hiến Binh đến xử lý! Kẻ nào kích động tổn thương đến một cọng tóc của hắn, tao bắn chết Đông Phương Phái ngay tại chỗ!

Bạch Ngọc Lan dùng hai ngón tay thanh tú của mình kẹp nhẹ cái lỗ tai tươmmáu me nhầy nhụa quơ quơ mấy cái, sáu đó khẽ nhíu cặp mày lại một chút,nhìn về phía Doanh Đoàn trưởng Đông Phương Phái mặt mày tràn đầy máutươi, không ngừng rên rỉ lăn lộn trên mặt đất, nhẹ giọng cất lời nói ônnhu nhẹ nhàng đặc trưng của chính mình, nói:

- Hiện tại mày đã biết Tiểu đội 7 là cái gì chưa?

Thượng Tá Hách Lôi lúc này đang mạnh mẽ ngăn cản ở ngay trước người của hắn,trong lòng đã cực độ hoảng sợ. Sau khi hắn nghe xong câu nói nhẹ nhàngôn nhu dịu dàng kia của Bạch Ngọc Lan, mồ hôi lạnh nhất thời tươm chảyròng ròng sau gáy của hắn. Rốt cuộc đến bây giờ hắn đã chân chính hiểuđược, cái đám gia hỏa năm xưa từng cùng nhau chiến đấu với Hứa Giáo quan của mình, thật sự cũng đều là một đám điên cuồng cả.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.