Chương trước
Chương sau
Trong một tòa trang viên đề phòng sâm nghiêm nhất trên khỏa tinh cầu Cách Phản Tinh.

Một ngọn đèn cách điệu, phỏng theo ánh sáng hằng tinh trên bầu trời, khôngngừng phát ra những luồng ánh sáng dịu nhạt, ở bên trong tòa kiến trúcrộng rãi to lớn không ngừng chiếu ra những luồng chiết xạ dao động,giống như là những luồng nước chảy vậy, khiến cho những kiện trang tríbằng loại ngọc tinh diệu chạm khắc tinh mỹ ở trên cái bàn làm bằng loạigỗ hắc đàn cực kỳ sang quý, giống như là sắp sửa sống lại vậy.

Bức phù điêu chạm ngọc tinh tế nằm trên cái bàn kia chính là một con xuântằm tinh xảo. Bên dưới những lớp thân gấp khúc màu trắng của nó chính là một mảnh lá dâu làm bằng loại thúy ngọc màu bạc chạm khắc thành, cùngvới thân hình con tằm bằng ngọc thạch điêu khắc tròn trịa phối hợp lạivới nhau, lại hoàn toàn không gây ra cho người khác có chút cảm giác ghê tởm của các loại ấu trùng bình thường chút nào cả.

Xuân tằm cùng với cây dâu đối với khỏa tinh cầu này có ý nghĩa tượng trưng vô cùngquan trọng. Cho nên khi tòa trang viên Nạp gia này tiến hành xây dựnglên, những vị đại sư điêu khắc nổi tiếng nhất trong toàn bộ Đế Quốc này, đã lựa chọn hình ảnh con tằm cùng với lá dâu để mà điêu khắc nên, đạtđược sự tán thưởng của chủ nhân toàn trang viên cùng với tất cả các quýtộc khác trên khỏa tinh cầu này.

Một vị quý tộc tuổi tác khôngcao lắm, trên người mặc một kiện áo khoác màu đen làm bằng loại chấtliệu tơ tằm thượng hạng, nhẹ nhàng vuốt ve trên thân thể của con tằmngọc. Trên khuôn mặt âm trầm, cặp mắt hơi có chút co rúm lại một chút,lạnh giọng nói:

- Hoàng đế Bệ hạ đã già rồi, đã hồ đồ rồi. Nhưngmà Hoàng tộc cùng với toàn bộ Đế Quốc này, cũng không có lý do gì bởi vì sự già nua hồ đồ của ông ta mà phải trả giá bằng sự hy sinh của mìnhcả.

Hơn mười năm qua, ở bên trong phiến Tinh vực Tả Thiên này,không có bất luận kẻ nào dám đánh giá vị Hoàng đế Bệ hạ cao cao tạithượng của Đế Quốc bằng những lời lẽ như vậy cả. Ở trên khỏa tinh cầu xa xôi này, trong những lần đám bần dân nô lệ tiến hành khởi nghĩa, có lẽlà đã từng ở dưới ánh lửa đỏ, phẫn nộ mà đi tuyên truyền giảng giảinhững lời nói đại loại giống như thế này. Chẳng qua những cái đầu lâutanh hôi của bọn chúng đã chồng chất khắp nơi xung quanh các bức tườngthành kiên cố, thi thể dơ bẩn của bọn chúng đã bị đốt thành tro bụi,hoặc là ném xuống những dòng sông, biến thành thức ăn của cá cả rồi.

Gã quý tộc tuổi trẻ kia sau khi nói xong một câu như vậy, thế nhưng lạivẫn như cũ có vẻ thập phần bình tĩnh. Hắn nhìn ra bầu trời đêm bên ngoài tòa trang viên sang trọng, nâng cánh tay lên, cười lạnh nói:

-Hãy nhìn xem khỏa tinh cầu xinh đẹp này đi, Hoàng đế Bệ hạ không ngờ lại một phen đem đám dân đen kia cho phép cùng với chúng ta ở trong trườnghọc cùng ăn một chỗ, cùng học một phòng. Ông ta đến tột cùng là nghĩmuốn làm cái gì đây chứ? Chẳng lẽ ông ta đã quên mất đi huyết thống củaHoàng tộc cao quý chúng ta rồi à? Đã quên đi minh ước giữa tầng lớp quýtộc với nhau rồi sao?

- Còn có lần kế hoạch xuyên qua phục kích ám sát lần này nữa.

Trên mặt của hắn ta chợt nổi lên một tia cười lạnh, nói:

- Ba cái nghiên cứu phát minh khoa học kỹ thuật đột phá nhất của Đế Quốc, cực kỳ có khả năng thay đổi hoàn toàn thế cục của vũ trụ, không ngờ lại bị ông ta dùng trong việc chỉ để giết chết một gã Tư lệnh của Liên Bang mà thôi. Hơn nữa còn có một cái chiếu chỉ không chút suy nghĩ của hắnta năm xưa, đã khiến cho toàn bộ Quân viễn chinh Đế Quốc ở Liên Banghoàn toàn bị hủy diệt… Một vị Hoàng đế Bệ hạ điên cuồng ngu ngốc đến như thế nào, mới có thể làm ra những chuyện tình điên cuồng ngu ngốc nhưthế chứ?

Một vị trung niên nhân quần áo đẹp đẽ quý giá ngồi ngayphía sau bức điêu khắc tằm ngọc, từ đầu đến giờ vẫn luôn bảo trì sự trầm mặc, cũng không có trả lời những lời chỉ trích đại nghịch bất đạo đếnkhông ngờ như thế của gã quý tộc trẻ tuổi. Mãi cho đến lúc này, hắn mớingẩng đầu lên, nhíu mày nói:

- Về kế hoạch xuyên qua liệp sátkia, là do bên phía Quân Bộ Đế Quốc định ra. Còn về chuyện Quân viễnchinh Đế Quốc toàn bộ bị tiêu diệt… Chuyện này ngay cả bản thân ta cũngkhông biết Hoàng đế Bệ hạ kia đến tột cùng là đang suy nghĩ cái gì nữa.

Vị trung niên nhân kia chính là Kha Bảo Trữ, chính là một vị trọng thầnquý tộc nổi tiếng trong phái khai sáng ra Hoàng triều Đế Quốc này, là vị Tổng đốc đại nhân của tinh cầu Cách Phản Tinh có quyền thế cực thịnh.Bởi vì năng lực điều khiển quân sự cùng với năng lực chiến đấu của ôngta rất mạnh cùng với phong độ mê người, cho nên người này ở trong tầnglớp quý tộc có danh tiếng rất tốt. Hơn nữa trong tầng lớp bình dân ởtrên tinh cầu Cách Phản Tinh cũng có được lực kêu gọi rất mạnh mẽ.

Nhưng mà trong mười mấy ngày đêm gần đây, vị Tổng đốc Kha Bảo Trữ này đã rấtkhó có thể bảo trì được sự phong độ của chính mình nữa. Ông ta dùngkhuôn mặt bình tĩnh, giương mắt nhìn về phía gã quý tộc trẻ tuổi đangđứng trước mặt mình, chậm rãi nói:

- Nếu như nói đến sự điêncuồng, Hoàng đế Bệ hạ đã không thèm để ý đến sự phản đối kịch liệt củaNguyên Lão Hội cùng với phụ thân của cậu, một phen đem cậu, một ngườicòn trẻ tuổi như vậy phong cho phong hào Công tước. Chẳng lẽ điều đó làkhông điên cuồng sao? Mà một gã Công tước trẻ tuổi nhất Đế Quốc, khôngngờ một phen cả người buộc đầy thuốc nổ, đem ta vây khốn bên trong phủTổng đốc, như vậy chẳng lẽ cũng không phải là điên cuồng hay sao?

- Nếu như ngài thật sự trung thành với Hoàng đế Bệ hạ đến như vậy, vậythì ngay tại thời điểm mà tôi thể hiện ra ý đồ của chính mình, ngài nênlựa chọn triệu tập quân đội đánh gục ta ngay tại chỗ, thậm chí là cònlựa chọn cùng tôi đồng quy tử tận nữa mới đúng…

Trên mặt gã Công tước Đế Quốc trẻ tuổi chợt nổi lên một vẻ mặt đùa cợt nhàn nhạt, nói:

- Nhưng mà ngài đã do dự… Đối với Hoàng đế Bệ hạ tối cao kia cùng với vịCông chúa Điện hạ chí cường kia mà nói, do dự chính là có ý nghĩa phảnbội. Nếu như để cho Công chúa Điện hạ còn sống sót, ngài cho rằng chínhmình còn có đường sống hay sao?

Sắc mặt của vị Tổng đốc Kha Bảo Trữ kia càng trở nên âm trầm hơn một chút. Ông ta trầm mặc một lát sau, mới chậm rãi nói:

- Ta quả thật không dám tin tưởng rằng đây chính là ý tứ của phụ thâncậu. Thân vương Điện hạ làm sao lại có thể bởi vì một chút sự tình nhưthế này liền có thể phản đối Hoàng đế Bệ hạ được?

- Không, sựcảnh giác của phụ thân đại nhân cũng bắt đầu không có bao lâu. Nếu nhưkhông phải do Quận vương Tạp Đốn bị chết thảm, ông ta làm sao lại có đủdũng khí để mà đi đối đầu với huynh đệ thân thiết của ông ta chứ?

Gã quý tộc trẻ tuổi khẽ cụp xuống ánh mắt của hắn, chầm chậm nói.

- Ta không rõ ràng lắm ý tứ của cậu.

Tổng đốc Kha Bảo Trữ trầm giọng nói.

- Tạp Đốn thúc thúc đã vì Đế Quốc, vì Hoàng đế Bệ hạ cống hiến bao nhiêu công sức rồi?

Gã quý tộc trẻ tuổi mang theo một tia cảm khái, nói:

- Năm đó tại toàn bộ dãy tinh tuyến phía Tây của Đế Quốc, toàn bộ Quânđội Đế Quốc do chính ông ấy thống lĩnh đã lập vô số đại công. Vì để ổnđịnh tình thế của Đế Quốc, ông ấy đã giết chết vô số dân đen, mới có thể đạt được một cái danh hiệu Tướng quân Đồ Tể kia. Mà đám người hận ôngấy đến tận xương tận tủy kia, ai có thể hiểu rõ được, ông ta kỳ thậtchính là một thanh đao mà thôi. Mà cái chuôi của thanh đao ấy, mãi mãivẫn nằm trong tay của Hoàng đế Bệ hạ.

Hắn xoay người lại, giương mắt nhìn chằm chằm vào hai mắt của Tổng đốc Kha Bảo Trữ, lạnh giọng nói:

- Hiện tại, đám dân đen tàn bạo nhất, lỳ lợm nhất bên trong lãnh thổ ĐếQuốc này, toàn bộ cũng đều là do bị cái chuôi đao này giết chết. Thếnhưng Hoàng đế Bệ hạ của chúng ta, ở trên khỏa tinh cầu này, lại muốnlàm ra một bước giáo dục chủng tộc. Muốn làm ra động tác tiến hành đạihòa thuận giữa các giai tầng với nhau, muốn ở trước mặt hàng tỷ tỷ dânđen của Đế Quốc sắm vai hình tượng một vị Quân vương nhân ái cùng vớicông bằng chính trực. Một khi đã như thế, ông ta làm thế nào có thể dễdàng tha thứ cho cái chuôi đao kia tiếp tục xuất hiện ở trước mặt mọingười được, làm sao để cho Quận vương Tạp Đốn nhắc nhở cho đám dân đenkia rằng, Hoàng tộc đã từng giết qua biết bao nhiêu thân nhân của bọnchúng cơ chứ?

- Cậu vì sao lại có thể nói những lời nói như thế?

Tổng đốc Kha Bảo Trữ giương mắt nhìn chằm chằm về phía gã quý tộc trẻ tuổi, lớn tiếng nói:

- Quận vương Tạp Đốn vì Đế Quốc mà oanh liệt hy sinh ở trên chiến trường, chuyện đó cùng với Hoàng đế Bệ hạ thì có quan hệ gì cơ chứ?

- Oanh liệt hy sinh ở trên chiến trường?

Đồng tử trong mắt gã quý tộc trẻ tuổi kia khẽ co lại một chút, mang theo một tia điên cuồng, ý tứ hàm xúc giễu cợt rõ ràng, nói:

- Lấy chỉ số thông minh của chính bản thân ngài, lại đi tin tưởng vào cái thuyết pháp này hay sao? Hay rằng chính là Hoàng đế Bệ hạ đều đã chorằng chỉ số thông minh của tất cả các quý tộc cũng đều đã giảm xuống đến loại trình độ như thế này rồi?

- Một chiếc phi thuyền hạng nhẹcủa Liên Bang, một gã quân nhân sĩ quan Liên Bang, lại có thể mạnh mẽchạy xuyên qua thông đạo không gian, sau đó ở bên trong Tinh vực của ĐếQuốc, đối mặt với một chi hạm đội U Linh sức chiến đấu khủng bố đến kinh người, nhẹ nhẹ nhàng nhàng thoải mái giết chết vị quan chỉ huy của cảmột Hạm đội, sau đó lại còn phá hủy cả chiếc Soái hạm chỉ huy nữa.

- Chuyện này có khả năng xảy ra hay sao chứ?

- Chẳng lẽ cái gã quân nhan sĩ quan Liên Bang kia chính là Lý Thất Phu sao?

Gã quý tộc trẻ tuổi thoáng trợn trừng cặp mắt lên, lạnh giọng nói:

- Điều khiến cho lòng người càng thêm lạnh ngắt hơn nữa chính là… Cái vịCông chúa Điện hạ vô địch kia của chúng ta, lúc đó cũng còn đang ở trênSoái hạm đó. Ai có thể làm trò trước mặt nàng ta mà đi giết chết Tạp Đốn thúc thúc được cơ chứ?

Tổng đốc Kha Bảo Trữ thoáng trầm mặc trong khoảng thời gian khá dài, sau đó sắc mặt mới trầm trọng lại, nói:

- Cậu cho rằng… cái này hết thảy đều là âm mưu hay sao?

- Đương nhiên!

Thanh âm của gã quý tộc trẻ tuổi kia dần dần bình tĩnh trở lại, tiếp tục lạnh lùng nói:

- Ai cũng không dám nói trước được, vì để lấy lòng đám dân đen ti tiệnkia, vì dể tạo ra cái hình tượng Quân vương nhân ái chính trục muôn đờicủa chính mình, cái thanh đao sắc bén trong tay của Hoàng đế Bệ hạ kia,vào lúc nào sẽ lại một lần nữa huy động, mà đối tượng kế tiếp của thanhđao kia sẽ là ai, ai sẽ là người chết tiếp theo dưới thanh đao của ôngta.

- Phụ thân đại nhân cùng với chính ta, cùng với rất nhiều vịquý tộc khác tại Thiên Kinh Tinh nữa, cũng đều nhìn thấu hiểu được hếtthảy một màn âm mưu này. Chúng ta cũng không muốn ngồi một chỗ nghênhđón tử vong sắp đổ xuống, vậy thì đành phải đứng lên mà chiến đấu, tránh khỏi cái bóng ma kia mà thôi.

- Chiếc Soái hạm tuy rằng cuốicùng đã nổ tung không còn chút dấu vết, cũng không có lưu lại những hình ảnh chính xác về tình hình thực tế. Nhưng mà lúc đó cũng có rất nhiềungười có thể chứng kiến. Hơn nữa bên phía Quân Bộ cũng đã tiến hành điều tra qua rồi, xác nhận cái chết của Quận vương Tạp Đốn cũng không có bất cứ vấn đề gì đáng nghi ngờ cả.

Tổng đốc Kha Bảo Trữ thoáng nhíu mày, hỏi.

- Bên dưới uy quyền của Hoàng đế Bệ hạ, cho dù có muốn tìm ra bốn trămvạn người chúng kiến, tôi cũng cho rằng không phải là chuyện khó khăngì. Còn về sự điều tra của phụ thân đại nhân bên kia… Vị Bộ Tình BáoHoàng gia chính là nằm trong tay vị Công chúa Điện hạ kia, tự nhiên sẽkhông để cho bên phía Quân Bộ điều tra ra được cái gì rồi.

- Cậu cho rằng chính là Công chúa Điện hạ đã giết chết Quận vương Tạp Đốn sao?

- Phải!

- Chú ý lời nói của cậu. Cái loại phỏng đoán này của cậu không hề có chút căn cứ nào cả.

Tổng đốc Kha Bảo Trữ lớn tiếng nói:

- Tôi không cho phép cậu có thể hủy đi nhân phẩm của Công chúa Điện hạ bằng những lời cáo buộc vô căn cứ như thế.

- Giống như vầng thái dương không ngừng thiêu đốt, chiếu rọi làm ấm áp cả Đế Quốc này, chính là vị Công chúa Điện hạ năm xưa, khi còn ở thời kỳthiếu nữ. Mấy năm gần đây nàng ta đã rất ít khi xuất hiện ở trước mặtcủa mọi người. Ai biết được nàng ta đã biến thành bộ dạng gì cơ chứ? Đối với một vị Nữ hoàng Bệ hạ trong tương lai mà nói, bất cứ những hànhđộng âm mưu cùng với tàn nhẫn như thế nào mà nàng ta không thể làm đượccơ chứ?

Gã quý tộc trẻ tuổi lạnh lùng nói.

Tổng đốc KhaBảo Trữ phải liên tục hít thở sâu mới có thể áp chế sự phẫn nộ bên trong đầu mình xuống, giương mắt nhìn chằm chằm vào đối phương, nói:

- Các người đến tột cùng đã đối xử với Hoàng đế Bệ hạ như thế nào rồi?

Gã quý tộc trẻ tuổi cũng không có mở miệng trả lời câu hỏi của ông ta. Bàn tay của hắn chỉ là khẽ vuốt ve nhẹ nhàng lên con tằm ngọc bóng loáng,trầm mặc một lúc thật lâu sau. Mãi cho đến khi bên trong ánh mắt chợt lộ ra một bóng râm ảm đạm vô cùng, mới chợt kiêu ngạo ngẩng đầu lên, trong thì lại âm thầm tự mình lẩm bẩm:

- Mặc dù không thể làm gì đượcông ta cả. Nhưng mà chỉ cần có thể giết đi đứa con đã được chỉ định làngười thừa kế của ông ta, tin tưởng rằng Đế Quốc trong tương lai có lẽsẽ còn có cơ hội quay trở về con đường cũ trước đây.

Chợt vàođúng thời điểm này, chiếc đồng hồ trên cổ tay của hắn khẽ chấn động lênmột chút. Hắn cúi đầu xuống nhìn lại, sau đó trên khóe môi chợt nổi lênmột tia mỉm cười quái dị, lạnh nhạt nói:

- Tổng đốc đại nhân, xin thông báo cho ngài một cái tin tức tốt. Ngài có thể không cần phải tiếp tục lo lắng đến chuyện tôi hướng ngài tra tấn ép hỏi mật khẩu quyền hạn điều khiển vệ tinh do thám nữa. Bởi vì… vị Công chúa Điện hạ của chúngta đã bị vây khốn rồi.

Khu nông trang màu đỏ ở trong một màn đêmđen cũng không quá mức ảm đạm, thậm chí ngược lại còn có chút bắt mắthơn bình thường một chút nữa. Cho nên càng khiến cho cái khuôn mặt dungnhan bình thường, vĩnh viễn không chút biểu tình nào của Hoài Thảo Thixuất hiện ở cửa sổ gian nhà kho cuối cùng của nông trang màu đỏ kia,càng trở nên bắt mắt hơn một chút, khiến cho đám Robot đang tiến hànhvây quanh khắp nơi kia khẽ náo động lên một trận.

Lúc này đã cóhơn mười đầu Robot Nguyệt Lang của Đế Quốc đang bao vây xung quanh giannhà kho của khu trang viên màu đỏ. Chỉ cần mấy đầu Robot này tiến hànhmột lần bắn phá bằng Cơ pháo đơn giản, liền có thể đem dãy kiến trúcnông trang thô sơ cùng với bản thân Hoài Thảo Thi ở trong đó bắn pháthành một đám bộ phấn màu đỏ. Bất luận cho nàng ta có năng lực khủng bốđến mức nào đi chăng nữa, cái mà nàng ta nghênh đón chính là một cái kết cuộc phải chết không chút nghi ngờ.

Nhưng mà đám quân nhân sĩquan Đế Quốc đã có gan phản bội lại Hoàng đế Bệ hạ đang vây quanh ở bênngoài kia, lại vẫn tiếp tục duy trì sự trầm mặc tạm thời này. Bọn họ ainấy cũng đều thông qua màn hình điều khiển trên con Robot, cảm xúc vôcùng dị thường nhìn chằm chằm về phía đằng kia.

Bởi vì người vừaxuất hiện tại cửa sổ của gian nhà kho kia chính là thần tượng tuyệt đốicủa tất cả các quân nhân sĩ quan của Đế Quốc. Bản thân nàng ta ngay tạithời điểm chỉ là một vị thiếu nữ, cũng đã nghênh đón được sự yêu thíchcùng với sùng bái của vô số thần dân bên trong Đế Quốc.

Bởi vì, nàng ta chính là Tô Mông Công chúa Điện hạ.

- Nạp Tùng, ai phái cậu đến đây? Bên phía Quân Bộ cũng toàn là gia tộccủa cậu. Cái vị phụ thân thân thể gầy yếu đầy bệnh hoạn kia của cậu cóbiết cậu tham gia vào hành động phản quốc này hay không?

HoàiThảo Thi nhìn chằm chằm về phía gã quân nhân sĩ quan Đế Quốc đang quỳmột gối trước cửa gian nhà kho, bình tĩnh hỏi. Tuy rằng hiện tại nàng ta vẫn còn bị trọng thương chưa lành lại. Nhưng mà chỉ cần nàng ta nguyệný, vẫn như cũ có thể bất cứ lúc nào mặc kệ thế tiến công của đám Robotphản quân dày đặc đằng kia, lao ra giết chết người này, hoặc là bắt lấyđối phương làm con tin.

Nhưng mà bản thân nàng ta cũng hiểu rấtrõ ràng, chuyện này không có bất cứ ý nghĩa gì cả. Cái đám quân nhân sĩquan phản quân bên trong những con Robot kia, một khi đã có gan mạo hiểm bất chấp sự nguy hiểm bị tịch thu gia sản, giết chết cả nhà, gia nhậpvào lần hành động ám sát này rồi, tự nhiên cũng sớm đã đem sự sống chếtcủa mình đặt bên ngoài phạm vi suy nghĩ rồi.

Mở miệng nói chuyệnvô cùng bình tĩnh, bảo trì phong độ của một vị Công chúa Điện hạ, ngượclại có thể trong cục diện khẩn trương này tạm thời tìm được một chút ítcảm giác hòa hoãn lại. Nhưng mà nàng ta cũng biết rất rõ ràng, đúng nhưnhững gì mà gã quân nhân sĩ quan quý tộc trước mặt này nói vậy, nếu nhưnàng vẫn kiên quyết không chịu đầu hàng, như vậy mấy đầu Robot quân dụng đang đứng đầy trước căn nhà kho này cuối cùng cũng sẽ hành động.

Lỗ tai của Hoài Thảo Thi khẽ rung lên nhè nhẹ, lắng nghe những thanh âmlách cách rất nhỏ đang bị những thanh âm nước chảy róc rách bên ngoàiche khuất, đang vang lên ở phía sau lưng mình, yên lặng tính toán thờigian. Không biết mình có thể kéo dài thời gian cho đến lúc cái gã quânnhân sĩ quan Liên Bang kia hoàn thành xong được cái nhiệm vụ của hắn hay không.

- Công chúa Điện hạ, phụ thân đại nhân cũng chỉ là bấtđắc dĩ mà thôi. Xin ngài hãy nguyện ý rộng lượng tha thứ cho hành vi của chúng tôi. Bởi vì cái mà chúng tôi muốn cũng chỉ là để cho Đế Quốc đitrở về đúng con đường chính xác của mình mà thôi.

Gã quân nhân sĩ quan quý tộc của Đế Quốc tên gọi là Nạp Tùng kia, vẫn quỳ một gối dưới mặt đất, lớn tiếng nói:

- Đám người Đế Quốc bên kia đã chuẩn bị tiến công sang Đế Quốc chúng ta.Chúng ta cần có một vị lãnh tụ càng mạnh mẽ kiên quyết hơn nữa. Nếu nhưCông chúa Điện hạ nguyện ý tiếp nhận cái sự thật đã phát sinh này, hơnnữa còn khoan thứ cho những quý tộc đang bị bắt buộc phải tham gia vàolần hành động này, tôi nguyện ý sẽ làm thân binh của ngài, cùng ngàichiến đấu, đánh thắng trận chiến trang vũ trụ vệ quốc vĩ đại này.

Nói xong những lời này, Nạp Tùng nghĩ thấy tâm tình trong lòng mình thoảimái hơn rất nhiều. Hắn khẽ hít sâu một hơi, đang chuẩn bị tiếp tục lêntiếng khuyên bảo, đột nhiên đồng tử trong mắt hắn khẽ co rút lại mạnhmẽ, tâm tình nhất thời khẩn trương lên một trận.

Mặt đất ngay bên dưới gối của hắn đột nhiên truyền đến một trận rung động rất nhỏ.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.