- Sự thật? Là cái sự thật gì chứ?
Ánh mắt Hoài Thảo Thi chợt khẽ nheo lại một chút, thanh âm chợt nhàn nhạt nói:
- Không có cái sự thật nào cả, cũng chỉ là ở trong bóng đêm lộ ra ánh mắt tham lam vô sỉ của một đám quý tộc mà thôi, lại như thế nào có thể xúcphạm được tới Hoàng đế Bệ hạ cơ chứ?
Nạp Tùng lúc này cũng khôngcó nghe rõ câu trả lời của vị Công chúa Điện hạ ngay trước mặt mình nữa, bởi vì đồng tử mắt của hắn lúc này đã bị thu nhỏ lại kịch liệt, hơn nữa đã bị một màn trước mắt gắt gao thu hút lấy rồi.
Tại thời điểmbắt đầu, hắn quả thật cũng không rõ ràng lắm một tia khẩn trương dângtrào lên trong nội tâm của mình là đến từ nơi nào, mãi cho đến lúc mặtdưới bên dưới đầu gối hắn đột nhiên truyền đến những sự rung động rấtnhỏ. Từ bên trong căn nhà kho của khu nông trang màu đỏ đang bị bóng đêm bao phủ kia, chợt truyền đến thanh âm điện cơ lưu chuyển ken két rấtnhỏ, lúc đó mới hiểu được giờ khắc này đang phát sinh ra chuyện gì.
Điều này tuyệt đối không có khả năng. Trải qua hơn mười ngày chiến đấu cựckỳ điên cuồng, những đầu Robot đã bất kể hậu quả không ngừng tiến hànhđối chiến Robot truy kích, con Robot Đào Chướng của Công chúa Điện hạcăn bản không có khả năng còn tiếp tục có thể chống đỡ được nữa. Mà ởtrong phiến rừng dâu mênh mông bát ngát mờ mịt này cũng không có căn cứquân sự, không có nhà xưởng, thậm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gian-khach/2497768/quyen-4-chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.