Chương trước
Chương sau
- Chuyện tình bên kia đã chuẩn bị như thế nào rồi?

Hoài Thảo Thi đem ánh mắt từ trên bản kết cấu đồ của con Robot kiểu mớichuyển hướng sang vị thúc phụ ngay bên cạnh mình, nhẹ giọng hỏi:

- Một năm trước đây, Hoàng đế bệ hạ đã hạ mệnh lệnh cho phép tôi thamgia vào lần hành động đi qua bên đó lần này. Ta hy vọng ngài không cầnthử tìm cách ngăn cản tôi lại nữa.

Biểu tình của vị Đại thần Quân vụ của Đế Quốc, Thân vương Bách Ô có chút quái dị, nhìn HoàiThảo Thi một cái, cũng không nói gì, chỉ là thở dài một tiếng, nói:

- Hết thảy đều dựa theo kế hoạch đã sớm định ra mà tiến hành. Cơ quanTình báo Hoàng gia cùng với Quân Bộ đã phân tích kỹ càng kế hoạch rồi,hẳn là cũng sẽ không có vấn đề gì. Hiện tại vấn đề quan trọng nhất chính là, chúng ta cần phải đợi vị huyết mạch Anh hùng vô cùng dũng cảm kia,đem tin tức tình báo bên phía Liên Bang truyền về đây.

- Hay là lựa chọn mục tiêu số hai đi?

Hoài Thảo Thi khẽ nhíu mày lại một chút, hỏi.

- Cũng được. Mục tiêu số 2 hiện tại đang báo cáo công tác tại tinh cầuS1. Dựa theo thông lệ di chuyển bình thường, đại khái thời gian khoảngmột tháng sau sẽ khởi hành quay trở lại Tây Lâm.

Thân vương Bách Ô nghe Hoài Thảo Thi hỏi cũng khẽ chậm rãi nói:

- Lý Thất Phu hơn mười năm nay mãi vẫn trốn tránh ở bên bờ hồ PhíThành, cũng không có khả năng ở trong khoảng thời gian này xuất hiệntrong vũ trụ. Hơn nữa nếu như lựa chọn cái lão bất tử này làm mục tiêutấn công, ta thật sự lo lắng cái chi hạm đội trung cấp kia của Tạp Đốnrất khó có khả năng hoàn thành sứ mệnh được.

- Bên trong vũ trụ này cũng không có Thần chân chính.

Nghe được tên tuổi của vị Quân Thần Liên Bang kia, hai hàng lông màycủa Hoài Thảo Thi đột nhiên nhíu chặt lại thành một đường thẳng, nhưngtrong nháy mắt chợt bình phục lại như thường, lạnh nhạt nói.

Biểu tình của Thân vương Bách Ô nhất thời trở nên âm lãnh, rất hiếm khi đưa ra ý kiến phản đối của mình đối với người thanh niên trẻ tuổi trước mặt:

- Nếu như không phải là Thần, vậy thì hắn làm thế nào lại có thể đem Phụ hoàng ở giữa mấy ngàn Robot Cận vệ doanh đươngtrường giết chết cơ chứ?

Hoài Thảo Thi nhất thời trầmmặc không nói lời nào. Tiên đế của Đế Quốc ở trên chiến trường, ở giữavòng hộ vệ của một Sư đoàn Robot Cận vệ doanh Hoàng gia, bị Lý Thất Phuđương trường ám sát, đây chính là một sự kiện năm xưa khiến cho ngườikhác nghe qua phải cực kỳ khiếp sợ, làm cho bên phía Đế Quốc cảm thấymột trận khuất nhục vô cùng vô tận. Thế nhưng đối mặt với một sự thậtkinh khủng vô cùng như thế này, cho dù bên phía Đế Quốc ai nấy cũng đềucăm hận tận xương tận tủy, cũng phải thừa nhận thực lực khủng bố của đối phương.

Sau khi thoáng trầm mặc một lát sau, Hoài Thảo Thi lạnh giọng nói:

- Hoàng đế Bệ hạ yêu cầu Quân Bộ cùng với Cơ quan Tình báo Hoàng gia,phải đảm bảo sự an toàn tuyệt đối cho vị Anh hùng kia, cho dù có phảibuông tha cái nhiệm vụ lần này, cũng không được gây nguy hiểm cho ngườiđó!

Cặp mày của Thân vương Bách Ô khẽ nhíu lại mộtchút. Cái kế hoạch trả thù này bên phía Quân Bộ đã chuẩn bị trong suốthơn một năm trời này, nếu như phải từ bỏ, cho dù là ai cũng không thểnào chấp nhận nổi được. Nhưng mà hắn cũng hiểu rất rõ ràng tâm tình củabệ hạ. Từ khi Thân vương Mạch Đức Lâm bất hạnh ngã xuống tại tha hương,công tác tẩy trừ thể bên trong lãnh thổ Liên Bang của Cục Hiến ChươngLiên Bang, đã đem tất cả những mầm mống mà vị Đại sư phạm đại nhân nămxưa gieo rắc trong Liên Bang phá hủy gần như không còn. Cái vị Anh hùngẩn nấp bên trong ngành Tình báo của Quân đội Liên Bang kia, có lẽ chínhlà nhân vật cuối cùng rồi…

- Cái mà Hoàng đế bệ hạ nóichính là phương án dự bị. Kế hoạch cứ việc theo lẽ thường mà chấp hànhđi. Xin ngài hãy phát mệnh lệnh để Quận vương Tạp Đốn chuẩn bị sẵn sàngchi hạm đội của hắn.

Ánh mắt của Hoài Thảo Thi khẽ nheo lại một chút, nói:

- Thời khắc để mà bọn cẩu huyết Liên Bang bên kia cảm thấy thống khổ, ngay lập tức sẽ bắt đầu!

Khoảng hơn nửa tiếng đồng hồ sau đó, cái vị quân nhân sĩ quan Đế Quốctrẻ tuổi có khuôn mặt vô cùng bình thường này, ở trong căn cứ bí mật của Quân Bộ chậm rãi đi lên một chiếc phi thường kiểu dáng vô cùng bìnhthường. Bộ tóc ngắn ở trên sân bay bị những luồng gió to thổi quét trởthành một mảnh hỗn độn, lúc này đã được nhét vào bên trong chiếc mũ quân dụng.

Giống như cái thân phận tôn quý vô cùng tôn quýđược che giấu bên dưới bề ngoài vô cùng bình thường của hắn, chiếc chiến thuyền này cũng có bề ngoài như một chiếc phi thuyền vô cùng bìnhthường, nhưng mà trên thực tế đây chính là một chiếc phi thuyền vũ trụthần tốc tiên tiến nhất mà Phòng nghiên cứu của Hoàng thất Đế Quốc vừamới nghiên cứu chế tạo ra. Chiếc chiến thuyền vũ trụ này bắt đầu khởiđộng bằng tốc độ di chuyển nhanh nhất, hướng về phía biên thùy tinh vựctràn ngập những luồng không gian loạn lưu xoay chuyển trống rỗng mà bayđi.

Ngay khi cất cánh lên đường, hắn liền biến thànhmột gã tiểu binh hoàn toàn bình thường trong một chi quân đội của ĐếQuốc, đi theo một chi Hạm đội vũ trụ báo thù của Đế Quốc, đã được chuẩnbị trong một quãng thời gian khá dài, đi chấp hành một cái nhiệm vụ vốndĩ có vẻ hơi có chút nghịch thiên dị thường, thế nhưng ngày hôm nay lạibiến thành một nhiệm vụ vô cùng rõ ràng chân thật.

Hoài Thảo Thi gỡ xuống cái quân hàm trên chiếc áo quân trang cùng với mộtthiết bị nhỏ trên người, có thể hiển lộ ra thân phận chân thật của mình, cầm lên một tách cà phê tràn ngập mùi hương bên cạnh, ngồi ở bên cạnhcủa cửa sổ chiếc phi thuyền, nhìn thấy những khỏa tinh cầu vĩnh viễntrầm mặc, trường tồn vĩnh hằng ở bên ngoài cửa sổ, hai mắt khẽ nheo lại.

Đối với những tinh đồ của bên tinh vực Liên Bang bên kia, hắn đã từngxem qua những tư liệu tinh đồ bên trong Cơ quan Tình báo Hoàng gia, thếnhưng lại vẫn như cũ cảm thấy có chút lạ lẫm, cho nên hắn mới tò mò màquan sát. Cái loại cảm giác như thế này, giống hệt như là lúc ở trênHoàng cung, hướng về phía màn hình tinh thể lỏng trên tường mà quan sátvị Cô gái thần tượng quốc dân Liên Bang kia vậy. Vào thời khắc này, gãquân nhân sĩ quan trẻ tuổi này của Đế Quốc đột nhiên chợt nhớ tới, phíasau lưng của Giản Thủy Nhi tựa hồ như còn có một gã quân nhân sĩ quanLiên Bang vô cùng trẻ tuổi, mà mãi cho đến bây giờ cũng chưa từng khiếncho hắn khắc sâu ấn tượng chút nào.

Nghe nói gã nàycùng với đứa cháu nội của Lý Thất Phu kia, được xưng là hai gã chiến sĩphi công Robot cường đại nhất của một thế hệ trẻ tuổi của Liên Bang thìphải? Ánh mắt của Hoài Thảo Thi lại khẽ nheo lại một chút, trong lòngchợt có chút đáng tiếc khi nghĩ đến, nhiệm vụ lần này đại khái cũng sẽkhông gặp được hai gã này. Không thể tự tay đánh chết một gã anh hùngchiến đấu của Liên Bang, thật sự là một loại tiếc nuối…

Ngay sau buổi điển lễ trao giải thưởng Tinh Vân vừa mới chấm dứt xong,Hứa Nhạc cùng với Giản Thủy Nhi đứng trên sân khấu liền lặng lẽ khôngmột tiếng động biến mất hoàn toàn trong tầm mắt của tất cả mọi người. Có rất nhiều người cũng đều chú ý đến điểm này, hơn nữa lại còn có ý đồmuốn tìm kiếm tung tích của bọn họ nữa. Nhưng mà ở trong một đêm hưngphấn gần như là sôi trào như thế này, lực chú ý của mọi người đã lập tức bị chuyển dời đến những buổi tiệc tối cùng với chiêu đãi công vô cùngliên tục không ngừng được tổ chức ra ở các nơi sau đó.

Có được sự trợ giúp của cỗ Máy vi tính Trung ương Liên Bang kia, HứaNhạc đối với kiến trúc bên trong của tòa đại lâu trung tâm Cơ Kim HộiKiều Trì Tạp Lâm này cùng với công tác bảo an bên trong tòa nhà tối hômnay có thể nói là nắm rõ trong lòng bàn tay. Toàn thân hắn giống hệt như là một con mèo vô cùng nhẹ nhàng di chuyển bên trong căn nhà quen thuộc vậy, hắn dẫn theo Giản Thủy Nhi, thoải mái mà tự nhiên không ngừng dichuyển bên trong bóng đêm, thành công tránh khỏi mọi ánh mắt của tất cảmọi người, lần lượt xuyên qua từng tầng từng tầng công tác bảo an, đivào một cánh cửa tựa hồ đã lâu không có sử dụng trong bóng tối bên sườnâm u của tòa nhà kiến trúc.

Bàn tay của Giản Thủy Nhitừ đầu đến cuối mãi vẫn bị hắn nắm chặt. Cô nàng ở phía sau vẫn mãi tòmò nhìn chằm chằm vào phía sau lưng của Hứa Nhạc. Trên bàn tay của têngia hỏa này tất cả đều là những vết chai sần, phía sau lưng thật sự vôcùng rắn chắc, tư thái dẫn theo chính mình chuồn êm đi thật sự là vôcùng thong dong tự tin như thế, giống hệt như là những cái hành lang hắc ám phía trước cùng với những cánh cửa kiểu cũ đang đóng chặt kia đốivới hắn toàn bộ không hề tồn tại vậy.

Lòng bàn tay củacánh tay đang nắm chặt tay của Giản Thủy Nhi hơi có chút mồ hôi ẩm ướt.Hiện tại Hứa Nhạc đối mặt với Giản Thủy Nhi, tự nhiên cũng không có cảmgiác khó xử bối rối khi đối mặt với thần tượng của cả quãng đời tuổi thơ như trong dĩ vãng vậy, nhưng mà khi nắm lấy tay nàng… trong lòng HứaNhạc vẫn như cũ có một loại cảm giác khẩn trương.

Dọctheo suốt đường đi hai người cũng đều không ai mở miệng nói chuyện gìvới nhau. Cũng không phải là loại tình tự giữa hai người nam nữ trẻtuổi, tùy tiện để cho ở bên trong mảnh bóng đêm cùng với ám muội này màchậm rãi lên men, mà hoàn toàn tương phản, chính là một loại cảm giácthân cận giữa những người trong gia đình với nhau mới có thể có. Khiếncho cả hai người càng ngày càng quen thuộc với sự tồn tại của đốiphương.

Ít nhất thì đối với Giản Thủy Nhi mà nói thìchính là như thế. Ngoại trừ những người thân trong nhà tại Phí Thành LýGia ra, đây vẫn là lần đầu tiên cô nàng đối với người khác sinh ra mộtloại cảm giác tín nhiệm thân cận, thậm chí còn có thể nói là một loạicảm giác quen thuộc trời sinh kỳ lạ giống như thế này. Cái loại cảm giác như thế này năm xưa lúc còn ở tại Bệnh viện Trung ương Lục quân cũng đã từng xuất hiện qua một lần…

Trên cánh cửa sắt kiểu cũcuối cùng của tòa nhà vẫn như cũ có một cái khóa điện tử cực kỳ phức tạp khóa lại. Thế nhưng mà dưới mười đầu ngón tay cùng với những công cụsửa chữa máy móc bình thường lúc nào cũng mang theo trong người của HứaNhạc, chiếc khóa điện tử thuộc loại phức tạp bậc nhất kia cũng chỉ cóthể chống cực không đến mười giây đồng hồ, liền kêu rắc lên một tiếng,ngoan ngoãn mở ra. Hứa Nhạc vứt đi cái khóa vô dụng kia, mở cửa ra, haingười liền bình thản nhẹ nhàng bước ra khỏi tòa đại lâu.

Bên ngoài cửa lúc này đã có một chiếc ô tô màu đen đợi sẵn ở đó. Cánhcửa xe ngay khi hai người vừa mới tiến tới gần đã tự động mở ra. HứaNhạc cùng với Giản Thủy Nhi ngồi lên trên xe. Trên hàng ghế có chút tốităm ở phía sau chiếc ô tô đột nhiên vang lên một đạo thanh âm. Cái thanh âm này bình tĩnh đến mức dị thường, thế nhưng lại bởi vì cái loại bìnhtĩnh này mà hiển lộ ra một loại khí độ cùng với kiêu ngạo nào đó mà chỉcó thời gian hàng ngàn hàng vạn năm mới có thể bồi dưỡng mà thành được.

- Cho dù là Mạt Bố Nhĩ tiên sinh, tôi cũng sẽ không chờ đợi một khoảng thời gian lâu đến thế này đâu.

Hứa Nhạc thông qua cái kiếng chiếu hậu trước xe nhìn thấy cặp gò má hơi có chút gầy gò cũ gã bạn cũ đang ngồi phía hàng ghế sau lưng, mỉm cườinói:

- Chuyện này hết sức bình thường. Theo như suynghĩ của tôi, cậu so với Tổng Thống tiên sinh còn quan trọng hơn rấtnhiều. Đương nhiên, điều kiện tiên quyết chính là cậu cũng đừng có sửdụng lại cái loại giọng điệu nói chuyện khó nghe, chỉ khiến người tamuốn đánh như thế này nữa.

Thai Chi Nguyên bình tĩnhtựa lưng vào sau ghế, nhắm mắt dưỡng thần, khóe môi khẽ nở ra nụ cườinhạt, hơi có chút bình thản nói:

- Tôi cũng đã một phen bảo gã tài xế riêng của tôi quay về rồi đó thôi, cậu còn có cái gì không hài lòng nữa đây?

Giản Thủy Nhi lúc này cũng không có nói bất cứ lời gì, chỉ là trên mặtnàng mang theo vẻ vô cùng hưng phấn ngắm nhìn cảnh hai gã nam nhân trẻtuổi đang đấu võ mồm với nhau.

Bên trong cái vòng luẩnquẩn cửa giới thượng tầng nhất trong xã hội Liên Bang này, vẫn một mựclưu truyền cái tin đồn rằng giữa vị Thái Tử gia của Thai Gia cùng vớiTrung Tá Hứa Nhạc có giao tình bằng hữu. Rất nhiều người thật sự khôngchịu tin đây là sự thật, thậm chí ngay cả bản thân Giản Thủy Nhi ở trong đó nữa. Cô nàng tuy rằng cũng không phải là thiên kim tiểu thư thế gianào đó, nhưng mà cũng gần như là tiểu thư bảo bối của Quân Thần đạinhân, phi thường rõ ràng, loại người giống như là Thai Chi Nguyên vậy,muốn có được một gã bằng hữu bình thường là một chuyện tình khó khăn đến như thế nào.

Nhưng mà hôm nay chính mắt cô nàng đãnhìn thấy, mới phát hiện ra tình bằng hữu giữa hai cái gã nam nhân này,hóa ra là so với sự tưởng tượng của rất nhiều người lại càng thêm thânthiết hơn rất nhiều. Loại tình bằng hữu như thế này nói như vậy rõ rànglà gắn bó một cách cực kỳ gian nan.

Giản Thủy Nhi khẽ nheo mắt lại, đối với hai người bọn họ cũng không khỏi cảm thấy có chút bội phục.

- Phi thuyền vận chuyển cá nhân của Lợi Gia gặp phải gió lốc vũ trụ,cho nên tốc độ sẽ giảm xuống một chút. Chúng ta cũng không cần phải đợihắn làm gì.

Hai tay của Hứa Nhạc ổn định đặt lên trênvô lăng xe, lái chiếc ô tô màu đen không có bảng hiệu hướng về phía nhàga cũ mà chạy đến.

- Gặp mặt cái vị Thất Thiếu gia này, chính là nể mặt mũi của cậu đó.

Thai Chi Nguyên mở ra hai mắt, nương theo những ánh đèn đường bên ngoài cửa sổ xe, nhìn về phía cặp nam nữ nhân vật chính của hồi scandal chấnđộng toàn Liên Bang đang ngồi phía trước kia, khẽ mỉm cười. Hắn chợtphát hiện ra, quả nhiên cũng chỉ có ở loại thời khắc như thế này, bảnthân mình mới có thể hoàn toàn thả lỏng không cần phải lo lắng gì cả.

Hứa Nhạc nghe hiểu được hắn đang muốn nói ý tứ gì, khẽ mỉm cười gật gật đầu xem như là đã trả lời. Trong lòng hắn đã dâng lên một loại cảm giác có chút quái dị. Hắn mãi cho đến bây giờ cũng đều không rõ mối quan hệrõ ràng giữa các gia tộc trong Thất Đại Gia Tộc Liên Bang. Nhưng mà hắnlại thật sự hiểu được rằng, sự tồn tại của Thai Chi Nguyên cùng với tấtcả những đệ tử con cháu thế gia khác trong các gia tộc Thất Đại Gia TộcLiên Bang là hoàn toàn không giống nhau. Bất luận là những người nốinghiệp nhìn qua cực kỳ hiển hách của các gia tộc khác trong Thất Đại Gia Tộc Liên Bang, thậm chí là ngay cả bản thân của Thai Chi Nguyên nữa,cũng đều cam chịu sự khác biệt bất đồng của chính bản thân hắn, hoàntoàn cao cao tại thượng hơn tất cả những người khác.

Chiếc ô tô màu đen vững vàng chạy bên trong luồng gió xuân trên con đường vắng vẻ.

Ngay tại cùng thời gian với chiếc ô tô màu đen di chuyển đi kia, BạchNgọc Lan cũng lấy ra một tờ giấy ghi lại số điện thoại liên lạc cùng với địa chỉ mail của cô nữ hộ lý trẻ tuổi, im lặng mà rời khỏi Bệnh việnTrung ương Lục quân, ngồi lên một chiếc xe taxi, đối với tài xế taxi nhẹ giọng nói:

- Nhà ga cũ!

Hơn mười phút đồng hồ sau đó, tại hiện trường của buổi tiệc mừng công tổ chức ngaysau nghi thức trao giải thưởng Tinh Vân, đám đội viên của Tiểu đội 7 vừa mới tiến vào trong hiện trường của buổi tiệc tối. Bọn họ trên tay cầmtheo một đĩa thức ăn to lớn, lại có ý đồ ưỡn ngực hiên ngang tìm cáchtiến đến gần mấy vị nữ minh tinh xinh đẹp đứng đầy trong buổi tiệc mừngcông này, đột nhiên lại chợt cảm ứng được bên hông mình khẽ tê rần mộttrận.

Biểu tình hưng phấn cùng với một chút thô thiểncủa đám đội viên Tiểu đội 7 nhất thời thu liễm lại, đồng thời nâng lêncổ tay, nhìn thấy trên chiếc đồng hồ quân dụng trên cổ tay biểu hiện racó thông tin mới từ hệ thống chỉ huy chiến địa tầm xa, cơ hồ là đồngthời buông xuống những chén rượu, những đĩa đồ ăn trong tay mình, dướinhững luồng ánh mắt nóng rực của đám nữ minh tinh xinh đẹp kia mà kiênquyết lui lại, rất nhanh rời khỏi hiện trường của buổi tiệc tối, sau khi tập hợp đội ngũ chỉnh tề hướng về phía sân bay rất nhanh chạy tới.

Đây là một hệ thống xe lửa đường bộ du lịch kiểu cũ của Liên Bang, sửdụng chính là những cái toa xe lửa tốc độ chậm đã lỗi thời. Bên trongtoa xe lại trang hoàng vô cùng hào hoa xa xỉ. Chủ của công ty đường sắtnày lại cố tình trang hoàng nó theo phong cách hoài cổ về thời đại Hoàng triều, hy vọng nó có thể dùng loại phong cách thoải mái mà bù lạikhuyết điểm về tốc độ chậm chạp của nó. Nhưng mà trong xã hội Liên Bangngày hôm nay khi mà thời gian cũng có giá trị không kém gì tiền bạc nhưthế này, những người nguyện ý sử dụng loại xe này cũng không nhiều lắm.

Hứa Nhạc, Thai Chi Nguyên, Giản Thủy Nhi, ba cái gã thanh niên trẻ tuổi tính tình, bối cảnh, hoàn toàn bất đồng nhau, nhưng đều giống nhau ởchỗ bên trong những lĩnh vực khác nhau bên trong Liên Bang cũng đều vôcùng xuất sắc, lúc này lại chẳng khác nào như những vị lữ khách hoàntoàn bình thường khác, khẽ ngồi phập phồng bên trong một toa xe đangkhông ngừng lay động.

Phong cảnh bên ngoài cửa sổ không ngừng lùi nhanh về phía sau. Dưới ánh đèn đêm còn có thể mơ hồ bắt gặpmột vài đầu chim chóc đang chìm trong giấc ngủ say ở trên những sợi dâyđiện dọc bên đường. Biểu tình Thai Chi Nguyên vô cùng bình tĩnh nhìn rangoài cửa sổ, cũng không có cố tình che giấu đi sự hưng phấn cùng vớithả lỏng bên trong cặp mắt của mình. Những loại công cụ giao thông bìnhthường đối với hắn mà nói tuyệt đối là một loại hy vọng xa vời, huốngchi lại là cái loại xe lửa kiểu cũ vô cùng lạc hậu như thế này.

Hắn cũng không có quay đầu nhìn lại, bình tĩnh nói:

- Tôi vốn nghĩ rằng cậu sẽ lựa chọn đến Lâm Viên ăn cơm chứ? Nghe TrầmCách từng đề cập qua, tựa hồ như là cậu rất thích những món đồ ăn ở nơiđó.

- Tôi lại càng thích phong cảnh ở Lâm Viên hơn nữa.

Hứa Nhạc trả lời. Lâm Viên mặc dù rằng rất tốt, nhưng đáng tiếc lànhững người có thể nhận ra thân phận của bọn họ thật sự là nhiều lắm. Ba người bọn họ đồng hành với nhau thật sự là quá mức bắt mắt rồi, cho nên hắn đành phải lựa chọn một địa phương khác mà thôi.

Thai Chi Nguyên quay đầu nhìn lại, khẽ nhíu mày nói:

- Nơi mà cậu lựa chọn hình như là Di Thủy Loan, chính là nơi mới nhấtmà Lâm Bán Sơn vừa mới xây dựng nên phải không? Mấy ngày gần đây nghenói rằng nơi này rất náo nhiệt thì phải? Cậu cũng biết mà, tôi thật sựkhông thích những nơi náo nhiệt.

- Đã nhờ Tiêu thư ký hỗ trợ đặt trước một nơi ở phía sau của Di Thủy Loan, cho nên cũng rất thanh tĩnh.

Hứa Nhạc đưa tách trà lên khẽ hớp một ngụm, ánh mắt thì khẽ nheo lại, biết được Bạch Ngọc Lan đã đến nơi rồi.

Lần đi đến Di Thủy Loan này, chủ đề chính vẫn là hắn muốn gặp lại bạnbè cũ. Thế nhưng hắn lại còn muốn thuận tiện giải quyết luôn một sự kiện khác nữa. Hai gã chuyên gia ám sát đến từ Bách Mộ Đại kia mặc dù đãchết, thế nhưng những nhân vật đứng phía sau chuyện này cũng chưa có bịgiải quyết sạch sẽ. Đây chính là chuyện tình mà hắn đã nghĩ đến khi còn ở tại tiền tuyến Tây Lâm, nhưng mà trên thực tế cho dù hắn có không muốnnáo loạn, đám đội viên bởi vì hắn bị ám sát mà nổi giận đùng đùng kiachỉ sợ cũng sẽ phải náo loạn một trận long trời lở đất lên.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.