Trong đêm ngày hôm nay, tất cả những người có ca trực đêm đều không cócách nào xem được truyền hình trực tiếp nghi thức trao giải thưởng TinhVân vô cùng được trông đợi kia, tự nhiên là một loại bất hạnh, khiến cho không ít người cảm thấy vô cùng bực dọc khó chịu. Nhưng mà một vị nữ ytá trung niên khoảng bốn mươi mấy tuổi bên ngoài hành lang của căn phòng bệnh sang quý kia, lúc này trên mặt cũng là một mảnh biểu tình khó chịu vô cùng, nhưng mà cũng lại không có chút quan hệ nào với chuyện tìnhnày cả. Lúc này cô nàng đang thông qua cánh cửa sổ thủy tinh của cănphòng bệnh, nhìn thấy bên trong chợt dâng lên một làn sương khói, mặtmày nhăn nhó lại một trận, tựa hồ như là đang do dự không biết có nênđẩy cửa vào bên trong ngăn cản đối phương hay không.
Bệnh viện Trung ương Lục quân là địa phương như thế nào, bản thân nhữngvị bác sĩ cùng với y tá, hộ lý cùng với các nhân viên chăm sóc bệnh nhân các nàng cũng đều là người biết rõ ràng nhất. Những vị lão đầu nhi mặcnhững bộ đồng phục bệnh nhân màu lam trắng, ở trong công viên bệnh việnthong thả đi tản bộ, nhìn qua chẳng khác nào những lão bệnh nhân bìnhthường, thế nhưng trước đây cũng đều là những vị quân nhân sĩ quan caocấp, thậm chí có cả Quân Đoàn trưởng đại nhân nữa, ai nấy cũng đều cócông lao, chiến công hiển hách trong Quân đội Liên Bang. Người nằm trong khoa phụ sản đợi ngày sinh nở bên kia chính là con dâu của Tổng Tư lệnh khu căn cứ Tân Nguyệt… Những đại nhân vật bên trong giới chính trị cũng rất thường xuyên đến Bệnh viện Trung ương Lục quân mà chữa bệnh hoặc là để tịnh dưỡng. Ở trong cái địa phương như thế này, tùy tiện chọn lấymột nhân vật nhìn không bắt mắt nhất, cũng rất có thể là một sự tồn tạimà bản thân nàng tuyệt đối không thể nào trêu chọc nổi.
Cái gã quân nhân sĩ quan đang ngồi trong phòng bệnh hút thuốc kia, tựahồ như là cũng không có bất cứ bối cảnh cường đại nào cả. Nhưng mà hắnđã có thể mướn một căn phòng bệnh thuộc loại đắt tiền nhất bên trongBệnh viện Trung ương Lục quân, trường kỳ thuê chăm sóc đặc biệt suốt mấy năm trời, lại thêm mướn luôn một hơi sáu vị hộ lý cao cấp đặc biệt chăm sóc ngày đêm… Cái loại quái nhân có thực lực tài chính hùng hậu như thế này, bản thân nàng ta cũng không dám tùy tiện đắc tội được.
Vào đúng trong lúc này, một vị nữ hộ lý trẻ tuổi, chỉ khoảng hơn haimươi tuổi một chút đã đi tới bên cạnh nàng ta, nhìn thấy luồng khóithuốc lá bên trong căn phòng bệnh, cặp lông mày khẽ nhăn tít lại mộtchút, mang theo giọng điệu không mấy thoải mái hỏi han:
- Hắn lại hút thuốc trong phòng bệnh à?
Trên màn hình của cái TV lớn treo trên tường, chính là hình ảnh của gãThiếu Tá Lan Hiểu Long, trên người mặc một bộ quân trang vô cùng thẳngthớm, đang lấy thân phận phát ngôn nhân tin tức không chính thức củaTiểu đội 7, hướng về phía những quan khách bên dưới sân khấu cùng vớicác khán giản phía sau màn ảnh TV, đại biểu cho toàn thể các nhân viêncủa Tiểu đội 7 phát biểu cảm nghĩ của mình, nói ra những câu nói trànngập nhiệt huyết mênh mông vĩ đại đến mức thân thể hắn cũng phải runglên một trận, mặt mày đỏ gay…
Bạch Ngọc Lan đang ngồibên cạnh giường bệnh lặng lẽ hút thuốc, quay đầu lại, liếc mắt nhìn vềphía người cha già gầy yếu sắc mặt đang đờ đẫn chìm vào trong giấc ngủsay, đột nhiên đưa tay gỡ điếu thuốc lá trên môi xuống, hướng về phíamặt của người cha già trên giường bệnh mà phà vào đó một ngụm thuốc lá.Trên vẻ mặt của hắn là một nụ cười mỉm có chút quái dị, trong lòng thầmnghĩa, không biết rằng cha đang lâm vào trong hôn mê có thể nào cảm nhận được cái mùi vị cay nồng sáng khoái này hay không.
Trên người Bạch Ngọc Lan ẩn sâu bên trong bề ngoài thanh tú ôn nhu chính là một loại tính tình có chút quái dị, vô cùng thực tế, không thích thể hiện. Hắn cho tới bây giờ cũng chưa bao giờ thèm để ý đến cái nhìn củangoại giới cả, tự nhiên cũng không có nghĩ đến chuyện hướng về phíangười cha đang bệnh nặng lâm vào hôn mê của mình phun một ngụm khóithuốc là một loại hành động có chút cổ quái cùng với bất kính, hắn chỉđơn giản nghĩ là muốn mời cha mình cùng hút thuốc mà thôi…
Vị nữ hộ lý trẻ tuổi vừa lúc đó cũng đẩy cửa phòng bệnh bước vào, vừalúc gặp phải một màn thế này, cặp mày liễu thanh tú nhất thời dựng thẳng lên một chút, hạ thấp thanh âm khiển trách hắn:
- Trong phòng bệnh không được hút thuốc!
Ánh mắt Bạch Ngọc Lan nhất thời lóe ra hàn khí, giống hệt như một thanh phi đao sắc bén vừa mới rời ra khỏi vỏ, sau đó quay đầu nhìn lại kẻ vừa mới lên tiếng kia. Đến khi phát hiện ra người nói chuyện lại là cô ta,nên vẻ sắc bén ẩn giấu phía sau cặp mắt thanh tú kia mới dần dần thuliễm đi.
Cô nữ hộ lý trẻ tuổi phụ trách công tác tạikhu bệnh cao cấp này đã được hơn ba năm rồi. Trong khoảng thời gian gầnba năm này, hắn mãi vẫn không có hỏi qua tên tuổi của nàng ta, thậm chíngay cả suy nghĩ cũng không thèm nghĩ đến chuyện sẽ hỏi đến những cáinày. Ở trong suy nghĩ của hắn, hắn vốn dĩ chẳng muốn cùng với nhữngngười bình thường như thế này trong xã hội tiến hành giao tiếp gì. Nhưng mà không biết có phải nguyên nhân bởi vì tâm tình của hắn tối ngày hômnay rất tốt hay không, hay là bởi vì nguyên nhân nào khác, hắn đột nhiên mở miệng hỏi một câu:
- Cô em có phải là lúc nào cũng hung dữ giống như thế này hay không?
Cô nữ hộ lý trẻ tuổi ngạc nhiên đến ngây ngẩn cả người. Toàn bộ cáibệnh viện này ai ai cũng biết, cái gã nam nhân nhìn qua thanh tú ôn nhuvô cùng nhưng lại khiến cho kẻ khác cảm thấy sợ hãi này, ngoại trừ trong lúc đóng tiền viện phí cùng với thăm hỏi bệnh tình của cha mẹ ở chỗ bác sĩ ra, cũng chưa bao giờ cùng với bất luận kẻ nào khác nói chuyện cả.Cô ta trong suốt ba năm công tác tại nơi này, cho tới bây giờ cung chưatừng nghe qua thanh âm của gã nam nhân này bao giờ cả. Kết quả không ngờ hôm nay đối phương lại mở miệng chủ động bắt chuyện với mình, lại cònhỏi một câu hỏi với chủ đề nhạy cảm đến như thế nữa…
- Tôi… tôi… vì sao lại… lại hung dữ chứ?
Cô nữ hộ lý trẻ tuổi trong lúc nhất thời đột nhiên hơi có chút khẩn trương, có chút cà lăm.
Bạch Ngọc Lan khẽ cười cười một chút, cũng không có trả lời, tiếp tục công việc xem TV của chính mình.
Trên màn hình TV lúc này chính là đám đồng đội vô cùng quen thuộc củachính mình, đang mang theo vẻ mặt nhăn nhó bất an đứng ở trên sân khấu,đứng ở dưới ánh đèn chiếu rọi sáng trưng. Hứa Nhạc vẻ mặt cũng giống hệt như bình thường vậy, trầm mặc bình tĩnh không chút động dung, đang đứng ở giữa đám thuộc hạ. Chỉ là ngày hôm nay trên mặt của hắn cũng không có mang cặp kính râm nữa, cặp mắt vốn dĩ ti hí kia lúc này chợt có vẻ vôcùng sáng rọi, thành khẩn thân thiết, vô cùng dễ gần.
Lúc này ở bên trong toàn thể Liên Bang này, chắc hẳn là đang có vô sốngười giương mắt nhìn về phía khuôn mặt giản dị bình thường này của hắn. Bạch Ngọc Lan im lặng thầm nghĩ, có lẽ những người này hiện tại cũnggiống như mình vậy, cũng có thể nhìn thấy Cô gái thần tượng quốc dânLiên Bang Giản Thủy Nhi, đang đứng ngay phía sau lưng của Hứa Nhạc, cũng có thể nhìn thấy cô nàng giống hệt như lúc biểu diễn mở màn buổi lễtrao giải vậy, trên đầu cũng đội một cái mũ lụa khá lớn, gần như chekhuất toàn phần đầu cùng với phân nửa dung nhan xinh xắn của cô nàng.
- Ba năm trước đây, khi lần đầu tiên tôi dắt theo cái tên gia hỏa nàyđến bệnh viện thăm người thân, cô em đã gào thét bắt hắn phải ngay lậptức dập tắt điếu thuốc lá…
Bạch Ngọc Lan chỉ tay về phía Hứa Nhạc đang xuất hiện trên màn hình TV, chậm rãi nói:
- Ở trong toàn bộ Liên Bang này, những người dám làm như vậy trước mặtcủa hắn đã ít lại càng ít, càng ngày cũng càng ít đi… Cho nên tôi mớicho rằng, bản tính trời sinh của cô em chính là một nữ nhân vô cùng hung dữ…
Cô nữ hộ lý trẻ tuổi thoáng giật mình một cái,quay đầu lại nhìn về phía màn hình TV trên tường, mang theo chút nghihoặc cùng với tò mò, nói:
- Người này hình như tôi đã từng gặp qua, hai năm trước có mấy lần đến thăm người nhà của anh thì phải.
Bạch Ngọc Lan nghe xong câu nói đó, nhất thời trầm mặc lại, mấy ngón tay đang kẹp điếu thuốc lá của hắn khẽ cứng đờ lại.
- Hắn tên là Hứa Nhạc, hiện tại chính là cấp trên trực tiếp của tôi.
Cô nữ hộ lý trẻ tuổi nhìn nhìn lại một chút hiện trường trao giảithưởng trên màn hìn TV, rốt cuộc cũng đã hiểu được cái gã nam nhân bêncạnh mình đang muốn biểu đạt ý tứ gì. Cô nàng có chút không thể tin nổiđưa tay lên bưng miệng mình lại, để tránh không cho phát ra tiếng kinhhô.
Ngay sau đó, bên trong phòng bệnh lại vang lên thêm một câu nói nhàn nhạt nữa, để cho khuôn mặt thanh lệ đang tràn ngập vẻhưng phấn của cô ta trở nên càng thêm khiếp sợ hơn.
Bạch Ngọc Lan dùng bàn tay đang kẹp điếu thuốc lá đem mớ tóc đen lòa xòa trước trán khẽ nhấc lên một chút, nhìn chằm chằm vào cô nàng, mỉm cườihỏi:
- Cô em tên gì vậy? Có đồng ý gả cho tôi làm vợ hay không?
Một địa phương vô cùng xa xôi cách tinh cầu S1 vô số năm ánh sáng, sớmđã vượt ra khỏi phạm vi lãnh thổ của Liên Bang. Cái địa phương mà so với Bách Mộ Đại lại càng khó đến hơn rất nhiều lần, bị vô số khỏa hằng tinh hoàn toàn ngăn cách lại, tạo thành một điểm cuối của dãy ngân hà vôcùng xa xôi. Nơi đó thông thường bị những người bên trong Liên Bang dùng một khoảng thời gian gần bảy năm du hành vũ trụ để hình dung khoảngcách đến nơi đó, chính là Tinh vực Tả Thiên, lãnh thổ của Đế Quốc.
Trong một tòa kiến trúc cao nhất trên tinh cầu Thiên Kinh Tinh, một cái màn hình tinh thể lỏng cực lớn, chiếm cứ gần như toàn bộ một mặt tường, lúc này đang truyền phát hình ảnh của Kênh tin tức Đài truyền hình Liên Bang, lúc này chính là những hình ảnh về buổi điển lễ trao giải thưởngTinh Vân trên phương diện Văn hóa Nghệ thuật kia. Trên sân khấu lúc nàyđang đứng đầy những đội viên của Tiểu đội 7, khuôn mặt tràn đầy vẻ hưngphấn cùng với kềm chế khó coi, cùng với một vài người khác nữa.
Bên trong Liên Bang cũng không có bất luận kẻ nào có thể ngờ đến, những tín hiệu TV bên trong Liên Bang lại có thể xuyên thấu qua dãy ngân hàxa xôi như thế, xuất hiện tại bên trong Hoàng cung của Đế Quốc, lại càng không thể nào nghĩ đến được, cái vị trung niên nhân đang ngồi ở phíatrước tấm bình phong hình hoa hướng dương khổng lồ trong đại sảnh kia,cư nhiên lại có thể trầm mặc như thế mà quan sát hết thảy tất cả nhữngcảnh này.
Những luồng tín hiệu TV bình thường sau khithông qua không gian thông đạo của hành Lang Gia Lý phóng thẳng đến Tinh vực Tả Thiên của Đế Quốc, tuy rằng có thể thành công còn tồn tại sauchuyến lữ hành vũ trụ dài dòng như thế này, nhưng mà hệ thống tín hiệuban đầu cũng suy giảm đến mức cực kỳ nghiêm trọng. Bên phía Đế Quốc đãtiêu phí không biết bao nhiêu tâm lực, mới có khả năng đủ để thành côngđem những cái số liệu tín hiệu này khôi phục lại như cũ. Sau đó đưa đếncho Quân Bộ, Cơ quan Tình báo Hoàng gia, cùng với bên trong tòa kiếntrúc Hoàng cung, một tòa kiến trúc bằng kim trụ khổng lồ cao thẳng lênđến tận trời xanh như thế này.
Nhưng mà cái loại tínhiệu TV này mặc dù đã được khôi phục lại, nhưng mà vẫn như cũ không cách nào có thể hoàn toàn đầy đủ được. Bởi vì không để cho những hình ảnhloang lỗ này có thể làm ảnh hưởng đến thị lực của vị trung niên nhân vĩđại kia, các ban ngành kỹ thuật đã cố gắng lợi dụng kỹ thuật pha chế tín hiệu, tiến hành thêm công tác bổ sung hình ảnh vào trong đó. Chính lànguyên nhân bởi vì như thế, cho nên những hình ảnh này xuất hiện trênmàn hình TV lại trở nên giống như là một mớ quầng sáng nhờ nhờ, nhìn qua có chút mông lung mờ ảo, giống như là những người thuộc về một thế giới hư vô mờ mịt nào vậy, giống như không thể nào dùng tay mà chạm đếnđược…
Phía trước bức bình phong làm bằng bức tranh hoahướng dương khổng lồ mà sáng tươi xinh đẹp kia, vị trung niên nhân chúatể cao nhất trong toàn bộ Đế Quốc vẫn như cũ để lại bên mình một cung nữ bình thường phục vụ riêng cùng với bóng dáng của một vị quân nhân sĩquan trẻ tuổi đang quỳ một chân trên mặt đất mà thôi. Cái bóng dáng nàyvẫn như cũ vô cùng cường hãn, mà tràn ngập một loại cảm giác áp báchkhiến cho người khác cảm thấy rét lạnh.
Hoàng đế Bệ hạcủa Đế Quốc lúc này đang giương mắt nhìn chằm chằm về phía hiện trườngnghi thức trao giải thưởng Tinh Vân trên màn hình tinh thể lỏng trêntường, giương mắt nhìn chằm chằm về phía Cô gái thần tượng quốc dân Liên Bang đang dùng một cái mũ bằng lụa trắng che giấu gần như toàn bộ máitóc cùng với dung nhan của chính mình, đứng ở sau lưng của đám ngườitrên sân khấu. Giương mắt nhìn chằm chằm vào cái vòng tay đang nằm trêncổ tay trái của cô ta, trầm mặc một lúc thật lâu, sau đó mới đột nhiênnhẹ nhàng thở dài một tiếng.
Tay trái của ông ta lúcnày đang khoác lên trên một cái ghế dựa lớn vô cùng mềm mại, thong thảkhông một tiếng động gõ nhè nhẹ lên một cái mâm bằng loại kim chúc vôcùng quý báu đặt trên cái bàn cạnh bên người, phía dưới mấy đầu ngón tay chính là một tấm điều lót tay còn mang theo một ít vết máu của năm xưa…
- Mặc dù ta vẫn một mực mong muốn, thế nhưng Quân viễn chinh của chúngta cũng không có khả năng bắt lấy vị tiểu cô nương này. Trong những nămtháng mà ta còn sống trên cõi đời này, cũng không biết còn có thể nhìnthấy cô ta xuất hiện ở ngay trước mặt ta hay không. Đương nhiên, là bấtluận sống hay chết.
Vị Hoàng đế bệ hạ của Đế Quốc dùngmột loại ngữ điệu vô cùng bình tĩnh nói. Nhưng mà trong lời nói lại tràn ngập một loại cảm giác trào phúng cùng với không cam lòng nào đó vôcùng mãnh liệt.
Hoài Thảo Thi đang quỳ một gối ngayphía sau bức bình phong lúc này cũng chỉ là một mảnh trầm mặc. Hắn cũngkhông cần phải giống như những gã thần tử, tướng quân bình thường vậy,vào thời khắc này cố tình xu nịnh sự cảm khái của Hoàng đế Bệ hạ. Lãnhthổ Liên Bang có sự chiếu rọi của Quang huy Đệ Nhất Hiến Chương, mặc dùPhòng Nghiên Cứu của bên Quân Bộ cũng đã đạt được sự tiến triển gì đómang tính chất đột phá, thế nhưng hắn vẫn như cũ không dám mở miệng hứahẹn, chính mình có thể xâm nhập vào trong lãnh thổ Liên Bang, đem cô nữtử này bắt lấy hoặc là giết chết, hơn nữa mang về đây cái dây xích taynhìn qua vô cùng bình thường kia.
- Kế hoạch kia của các người, ta chuẩn tấu!
Gã trung niên nhân ngồi trước tấm bình phong kia bình tĩnh nói:
- Toàn thể Quân viễn chinh đã vì Đế Quốc mà hy sinh, đám người LiênBang bên kia cuối cùng cũng phải vì chuyện đó mà phải trả một cái giátương xứng. Tuy rằng ta cũng không bắt bọn họ phải trả lại lợi tức,nhưng mà nhất định phải khiến bọn họ đau đớn!
- Vâng, Bệ hạ!
Hoài Thảo Thi trong lòng nghĩ đến cái hạng kế hoạch kia của Cơ quanTình báo Hoàng gia cùng với Quân Bộ liên hợp hoạch định ra, cho dù mộtkẻ bình thường bình tĩnh cường thế như hắn, cũng không tránh khỏi tráitim chợt nhảy lên nhanh hơn mấy phần.
Đi ra khỏi Hoàngcung, chiếc giày quân dụng dẫm mạnh lên trên hệ thống thang máy tự độngdi chuyển xuống khu vực Quân Bộ bên dưới lòng đất, Hoài Thảo Thi, dángngười gầy yếu thậm chí còn có vẻ hơi chút thấp bé của hắn vẫn mãi mộtđường trầm mặc không nói tiếng nào. Khi thông qua hệ thống kiểm tra thân phận trên cánh cửa vô cùng khắc nghiệt, trên mặt của hắn cũng không cóbất cứ biểu tình nào cả. Bởi vì trong lòng hắn từ mấy ngày hôm nay, mãivẫn luôn một mực tự hỏi một cái vấn đề nào đó. Hắn chính là đang tự hỏimục đích thật sự mà lúc trước Hoàng đế Bệ hạ đã làm ra kia, nguyên nhânthật sự chính là cái gì.
Cái vị nữ minh tinh của LiênBang tên gọi là Giản Thủy Nhi kia, có cái nguyên nhân gì đáng giá để cho Hoàng đế Bệ hạ đặc biệt chút ý đến đây? Cái sợi dây xích tay ở trên cổtay của cô gái kia là có ý nghĩa gì đây? Về điểm này, Hoàng đế Bệ hạ mãi cho tới bây giờ vẫn chưa bao giờ đàm luận với bất cứ ai cả, mà cũngkhông có bất luận kẻ nào dám đi hỏi hắn cả.
Hàng ngànhàng vạn chiến sĩ Quân viễn chinh Đế Quốc liền bởi vì một cái nguyênnhân không một ai biết này, mà phải đổ máu nơi tha hương, tâm tình củaHoài Thảo Thi cũng không thể nào bình tĩnh giống như biểu hiện bề ngoàivậy.
Lúc trước hắn cũng từng tận mắt nhìn hình ảnh tiếp sóng nghi thức trao giải thưởng Tinh Vân trong tòa kiến trúc kia củaLiên Bang, đối với loại nghi thức tràn ngập loại hương vị dối trá đặcbiệt cùng với loại phong cách tuyên truyền chỉ có ở người Liên Bang nhưthế này, hắn cũng không có bất cứ hứng thú nào cả, lực chú ý toàn bộ đặt lên hết trên người của Giản Thủy Nhi.
Hắn cũng chú ýđến cái gã Trung Tá Liên Bang trẻ tuổi vừa rồi đứng ở trước người củaGiản Thủy Nhi kia. Trong tin tức tình báo của Cơ quan Tình báo Hoànggia, gã này hẳn chính là gã anh hùng chiến đấu mà Quân đội Liên Bangđang trọng điểm bồi dưỡng, cùng với cái gã địch nhân lớn nhất của ĐếQuốc tại Phí Thành bên kia có rất nhiều những mối quan hệ vô cùng phứctạp… Nhưng mà Hoàng đế bệ hạ của Đế Quốc cùng với bản thân hắn, cũngkhông có quẳng ném quá nhiều lực chú ý đối với Hứa Nhạc, đối với nhữngngười có địa vị cao thượng như bọn họ mà nói, một người như thế thật sựlà không có chút điểm đáng chú ý nào cả.
Ở sâu bên trong lòng đất, đại sảnh Quân Bộ của Đế Quốc.
- Vô cùng vinh hạnh xin hướng ngài báo cáo, thí nghiệm đối với conRobot thế hệ mới hiện tại đã hoàn toàn chấm dứt. Về điều này, cũng phithường cảm tạ ngài đã tự mình tiến hành điều khiển thử nghiệm.
Một gã khoa học gia biểu tình hơi có chút khiêm tốn nhưng lại mang theo vẻ mặt kích động vạn phần mà báo cáo lại với Hoài Thảo Thi.
Nghe thấy một tinh tức báo cáo phi thường tốt, phi thường quan trọngnhư thế kia, biểu tình Hoài Thảo Thi vốn vô cùng lạnh lùng, lúc này rốtcuộc cũng lộ ra một tia mỉm cười nhàn nhạt. Vị Đại thần Quân vụ của ĐếQuốc, Thân Vương Bách Ô nhìn hắn, khẽ mỉm cười, nói:
-Thành công trong việc nghiên cứu chế tạo ra kỹ thuật gia tăng tính cơđội của các khớp nối động cơ, cậu có công rất lớn trong chuyện này.Hoàng đế Bệ hạ đã đem quyền đặt tên con Robot thế hệ mới này ban tặngcho cậu. Như thế xem ra, trước khi xuất phát, vẫn còn cần cậu nhanhchóng nghĩ ra một cái tên gì đó cho dễ nghe một chút.
Ân sủng của Hoàng đế bệ hạ đối với cái gã quân nhân sĩ quan trẻ tuổinày, ở trong toàn bộ Đế Quốc này cũng đều vô cùng rõ ràng, không aikhông biết. Trong lòng của Thân vương Bách Ô cũng không có bất cứ sựghen tỵ nào cả. Trên thực tế, công việc đặt tên cho con Robot tiên tiếnnhất của Đế Quốc này, ngoại trừ gã quân nhân sĩ quan trẻ tuổi này ra,rốt cuộc cũng không thể tìm thấy người nào thích hợp hơn cả.
- Lang Nha!
Hoài Thảo Thi cũng không có tốn bao nhiêu thời gian suy nghĩ, đã trực tiếp trả lời một cách rõ ràng rành mạch.
Đám nhân viên nghiên cứu đang vô cùng hưng phấn chợt ngẩn người mộtchút. Còn vị khoa học gia chủ trì công trình nghiên cứu lần này thì lạirun giọng nở nụ cười xu nịnh, nói:
- Tuy rằng… Cái tênnày tương đối bình thường. Chẳng qua dùng để hình dung phong cách táchiến của đầu Robot kiểu mới này quả thật cực kỳ chính xác… Ngài…
- Không cần phải giải thích gì cả, ta biết cái tên này rất thông tục…
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]