Nghe giọng ca du dương trong trẻo chậm rãi dâng lên bên trong hội trường rộng lớn, thân thể đang khẩn trương của Hứa Nhạc cũng dần dần thả lỏnglại một chút. Mấy ngón tay đang nắm chặt cặp kính râm chợt buông lỏngra, dùng ống tay áo đưa lên lặng lẽ xoa xoa mồ hôi.
Lúc này hắn đang ngồi ở vị trí tốt nhất bên trong khán phòng, ngay phíatrước hàng ghế đầu đối diện với cái sân khấu. Trong phạm vi xung quanhngười hắn toàn bộ đều là những nhân vật minh tinh vô cùng nổi tiếng, màngày xưa cũng chỉ có thể gặp được trên hình ảnh TV mà thôi. Hắn hiện tại cũng không đến mức bởi vì chút chuyện này mà trở nên có chút khẩntrương. Nhưng mà lần đầu tiên tham dự vào loại tràng cảnh giống như thếnày, cũng khó tránh khỏi có cảm giác phi thường không thích ứng.
Quân nhân sĩ quan hoặc là Công Trình Sư bình thường cùng với thế giớivăn nghệ vô cùng sáng lạn này cũng vốn không cùng một thế giới. Bản thân hắn cho tới bây giờ cũng chưa từng nghĩ đến chuyện tham dự vào mộttràng điển lễ trao giải thưởng văn hóa nghệ thuật giống như là Giảithưởng Tinh Vân như thế này. Nhưng mà thân là một anh hùng chiến đấu màChính phủ Liên Bang đã cố ý tuyên truyền hình ảnh rộng rãi, cuối cùnghắn nhất định cũng phải tham dự vào sự kiện này, tiếp nhận sắm vai nhânvật nào đó.
Thậm chí ngay cả cái vị Sư Đoàn trưởng ĐỗThiếu Khanh lãnh ngạo như hàn mai trong tuyết kia, cũng phải tiếp nhậnmột hồi phỏng vấn trực tiếp độc nhất vô nhị của Đài truyền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gian-khach/2497654/quyen-3-chuong-229.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.