Chương trước
Chương sau
Thế cục trước mặt nhìn qua là một mảnh vô cùng quang minh rực rỡ, ai cóthể ngờ đến được, phía sau lưng nó lại là những luồng sóng hắc ám đangkhông ngừng ba động. Hứa Nhạc nghe được những lời mà Tổng Thống tiênsinh đã khẩn cầu xong, liền lâm vào trầm mặc không nói gì.

Quân Thần Lý Thất Phu chúng là một sự tồn tại vô cùng dị thường bêntrong xã hội chính trị hiện tại của Liên Bang. Mặc dù ông ta đã ẩn cưlánh đời rất nhiều năm không hỏi chính sự tại bờ hồ Phí Thành rồi, nhưng mà trong toàn bộ Liên Bang này cũng không có bất luận kẻ nào dám canđảm bỏ qua sự tồn tại của ông ta cả.

Bản thân chiếmđược địa vị vô cùng cao thượng tuyệt đối không gì so sánh được tronglòng của hàng tỷ dân chúng Liên Bang, tuy rằng cũng không hề cố ý, nhưng trên thực tế lại có khả năng khống chế được vô số những gã Tướng quânthuộc cấp có tiếng nói không hề nhỏ trong Quân đội Liên Bang này, khiếncho vị lão nhân gia này có thể tùy ý ngồi bên cạnh bờ hồ, nói ra vài lời nói gì đó, liền có thể đem tất cả những tạp âm bên trong Liên Banggiống như những luồng khói thuốc lá, bị làn gió hoàn toàn thổi quét đihết không còn lại chút gì.

Cho dù có chính là Thai Gia, cái gia tộc ngàn thế, thừa kế lại vô số những di trạch của thời đạiHoàng triều, ở trong bóng râm lịch sử có được lực ảnh hưởng khủng khiếpvô cùng, thế nhưng trong khoảng thời gian hơn mười năm gần đây, cũngphải đối với lão nhân gia vô cùng lễ phép, sẵn sàng nhường bước, từngchút từng chút một lui về phía sau.

Từ trên góc độ nàymà nhìn, Tổng Thống tiên sinh hy vọng có thể thông qua Hứa Nhạc mà tìmđược sự ủng hộ của Phí Thành Lý Gia bên kia, có thể hoàn thành được kếhoạch đem Liên Bang tiến công về phía bản thổ Đế Quốc, chính là chuyệntình vô cùng tự nhiên.

Nhưng mà không biết vì nguyênnhân gì, Hứa Nhạc mãi cứ có cảm giác có chút gì đó không đúng. Đại kháilà nguyên nhân bởi vì trong buổi tiệc tối cá nhân hôm nay, Tổng Thốngtiên sinh đã nói thật sự rất nhiều, nhưng mà kết quả thì lại yêu cầu quá ít hay sao?

Trên thực tế, theo như trong suy nghĩ củahắn, nếu như muốn thỉnh ra vị lão nhân gia ở ven bờ hồ Phí Thành kia,Tổng Thống tiên sinh hẳn là có thể tìm được một người trung gian kháctốt hơn nhiều… Tựa hồ như là người đồng bọn hợp tác chính trị tốt nhấtcủa ông ta, vị Thai phu nhân ở phía sau hậu sơn núi Mạc Sầu kia vậy.

Hứa Nhạc hai mắt nhìn về phía vị Tổng Thống tiên sinh đang ngồi bên bàn ăn đối diện, thế nhưng tâm tư thì lại bay đến một nơi xa xôi nào đó.

Những sự vụ minh tranh ám đấu trên phương diện chính trị này chính lànhững chuyện thông thường nhất cũng như là phức tạp nhất trong lịch sửnhân loại. Đối với Hứa Nhạc hắn mà nói, quả thật là có chút quá mức phức tạp rồi. Mãi cho đến giờ phút này, hắn vẫn như cũ không thể rõ ràng hết thảy những mục đích chân chính của buổi tiệc tối ngày hôm nay, cho nêncũng không thể nào đưa ra được sự phán đoán của bản thân mình. Nhưng màhắn lại vẫn như cũ rất muốn tận lực trợ giúp vị đại nhân vật đang ngồiđối diện bàn ăn kia…

Mới hồi sáng hôm nay, Thi ThanhHải đã từng nói hắn là một người có tính cách mị lực mạnh mẽ, nhưng màtheo như suy nghĩ của hắn, Tổng Thống tiên sinh mới chính là người chânchính có khả năng được đánh giá là người có nhân cách mị lực.

Có lẽ là do nguyên nhân bản thân hai người đều đồng dạng có loại thếgiới tinh thần như tảng đá Đông Lâm, hoặc có lẽ là do sự tình phát sinhtrong hồi Tổng tuyển cử Tổng Thống năm đó, có lẽ là từ khi Tổng Thốngtiên sinh nhậm chức đến nay, đã thể hiện ra một tính cách cùng vớiphương thức làm việc hoàn toàn bất đồng với đám chính khách bình thườngkhác, khiến cho Hứa Nhạc trên phương diện lý tính lẫn trên phương diệntình cảm mà nói, cũng đều tuyệt đối có khuynh hướng đứng cùng một phevới Tổng Thống tiên sinh.

- Kỳ thật… quan hệ của tôicùng với lão nhân gia bên Phí Thành, cũng không có quá thân thiết giốngnhư là mọi người vẫn thường tưởng tượng đâu. Ít nhất, tôi khẳng địnhkhông phải là con trai tư sinh của ông ta đâu.

Ngay cảbản thân Hứa Nhạc cũng biết là lời giải thích này của hắn có chút buồncười, cho nên có chút xấu hổ đưa tay sờ sờ ót một cái, sau đó vẻ mặt dần dần nghiêm túc trở lại, nhìn Tổng Thống Mạt Bố Nhĩ còn vô cùng nghiêmtúc nói:

- Còn về ý tưởng của ngài, tôi sẽ nghĩ biện pháp nhắn sang phía Quân Thần đại nhân.

- Tốt lắm!

Thanh âm của Tổng Thống tiên sinh trở nên hùng hậu hữu lực, trên mặt nở nụ cười vô cùng chân thành:

- Kế tiếp, ta còn có một chuyện tình khác cần phải nhờ cậu giúp đỡ một chút.

Vẻ mặt Hứa Nhạc thu liễm lại, vô cùng nghiêm túc nói:

- Xin ngài hãy ra chỉ thị!

- Cũng không phải là chỉ thị gì, mà chỉ là lời thỉnh cầu của một người cha bình thường mà thôi!

Tổng Thống Mạt Bố Nhĩ ha ha cười to nói. Sau đó ông ta lấy ra một quyển sổ làm bằng loại giấy thực vật thượng hạng cùng với một cây bút bơmmực, đẩy đến phía trước mặt của Hứa Nhạc, hơi có chút hưng phấn nói:

- Cô con gái bảo bối của ta rất muốn có được chữ ký của vị anh hùngchiến sĩ xuất sắc nhất Liên Bang. Chỉ là cô nàng không dám trực tiếp mởmiệng thỉnh cầu mà thôi.

Khuôn mặt Hứa Nhạc có chútkinh ngạc tiếp nhận lấy giấy bút, cảm giác được hai má mình hơi có chútnóng đỏ lên, sau đó cúi đầu thật sự ký hạ vào đó tên cùng với chữ ký của chính mình, ghi thêm một hàng chữ, chúc cho vị Đệ nhất Thiên kim củaLiên Bang thường xuyên trầm mặc kia có một cuộc sống hạnh phúc, thườngxuyên nở nụ cười hơn một chút.

- Đại tiểu thư Mạt Tụ, sức khỏe dạo gần đây như thế nào?

Hứa Nhạc mang theo ngữ khí quan tâm, nghiêm túc hỏi han. Khá nhiềungười đều biết được vị thiên kim tiểu thư thân sinh của Tổng Thống tiênsinh dạo gần đây đã mắc phải bệnh tự kỷ nhẹ.

- Đã kháhơn nhiều rồi. Chỉ là vẫn như cũ không thể nào nguyện ý nói chuyện vớingười lạ. Mỗi ngày cũng chỉ chúi đầu vào xem TV mà thôi…

Tổng Thống Mạt Bố Nhĩ khẽ mỉm cười, nói:

- Dạo gần đây cô nàng mê tít bộ phim phóng sự ‘Tiểu đội 7’ kia…

Thắng lợi! Thắng lợi!

Trên tất cả các tinh cầu có sự sống trong phạm vi lãnh thổ Liên Banghiện tại cũng đều quanh quẩn hai chữ văn tự tràn ngập loại lực lượngnày. Thậm chí là ngay cả trên những tinh cầu quặng mỏ xa xôi của LiênBang, những gã Công Trình Sư khai khoáng quặng mỏ trong hoàn cảnh vũ trụ vô cùng tàn khốc, cũng ở trong những đầu Robot Công trình nặng nề khổng lồ mà lặp đi lặp lại cái từ ngữ vui vẻ này. Càng không nói đến nhữngnam nữ thanh niên trẻ tuổi mang theo sự vui mừng ngập tràn đi du lịchkhắp nơi trong cảnh xuân sáng như thế này. Bọn họ cứ dùng một loại tầnsuất vô cùng thường xuyên không ngừng lặp đi lặp lại những sự kiện đãphát sinh ra tại tiền tuyến, hơn nữa lại càng khát khao muốn đón chờ một loại thắng lợi lớn hơn rất nhiều nữa.

Địa vị hai bênbất đồng với nhau, thì giác độ tình tự suy nghĩ tự nhiên cũng sẽ hoàntoàn bất đồng với nhau. Đám dân chúng bình thường bên trong Liên Bangthì muốn hướng tới một cái đích thắng lợi to lớn hơn nữa. Còn đám đạinhân vật có thể chân chính ảnh hưởng đến phương hướng phát triển sắp tới của Liên Bang, thì lại đứng trên lập trường của chính bản thân mình,làm không ngừng suy ngẫm cùng với quyết định làm như thế nào để phù hợpvới ích lợi lớn nhất của bản thân mình.

Một hồi chiếntranh xảy ra tại Tây Lâm đã hao phí một lượng cực lớn tài nguyên cùngvới tiền tài của xã hội Liên Bang rồi, đối với hệ thống kinh tế của Liên Bang đã mang đến một sự áp lực vô cùng lớn. Tiếp tục tiến công vàotrong bản thổ của Đế Quốc, như vậy năng lực sản xuất của Liên Bang liệucó thể thừa nhận được cung cấp hậu cần cho một hồi chiến tranh diễn ratrong thời gian dài như thế hay không? Những xí nghiệp sản xuất vũ khíquân sự công nghiệp lớn cần phải tăng thêm bao nhiêu phần trăm công suất trong thời gian bao nhiêu lâu mới có thể đủ cung cấp lượng vũ khí cầnthiết cho Chính phủ đây? Những con số cung cấp năng lượng phân phốikhổng lồ vô cùng kia, tiến hành dự chi trước, sau đó bên trong chiếntranh có thể nào thu hồi lại được hay không? Nếu như chiến tranh tiếptục đánh tiếp một thời gian dài như thế, đối với xã hội Liên Bang mà nói có được chỗ tốt chân chính nào hay không? Hoặc là nói một cách chínhxác hơn chính là… Đối với chính mình có đạt được ưu đãi gì hay không?

Nhưng mà chuyện tình mà Tổng Thống Mạt Bố Nhĩ tiên sinh đã vô cùng âulo trong buổi tiệc tối cá nhân trong Dinh thự Tổng Thống hôm trước, rốtcuộc cũng không có phát sinh.

Vị lão nhân gia ở bên bờhồ Phí Thành kia tuy vẫn như trước duy trì sự trầm mặc, nhưng mà đốidiện với bầu không khí vô cùng cuồng nhiệt này, đám gia tộc ngàn đời,những nhà tư bản vô cùng giàu có cùng với đám chính khách Nghị Viên màbọn họ đã phí công sức tiền tài nuôi dưỡng bao nhiêu năm nay kia, lúctrước luôn luôn duy trì ý kiến phản đối một hồi tiến công về phía bảnthổ Đế Quốc, lúc này lại mãi vẫn duy trì sự trầm mặc, cũng chỉ có trầmmặc mà thôi.

Khắp các Châu bên trong Liên Bang cũng đều đồng thời tổi chức vô số các buổi lễ nghi thức hoan nghênh thanh thế vô cùng to lớn, nghênh đón những chiến sĩ anh dũng tại tiền tuyến hăng hái chiến đấu đẫm máu trở về kia. Trong các tiết mục phát hình Đài truyềnhình Liên Bang cùng với các Đài truyền hình tư nhân khác cũng đều trànngập các buổi phỏng vấn đối với các quân nhân sĩ quan từ tiền tuyến trởvề, hoặc là những bản ghi chép hiện trường vô cùng chân thật về nhữnghình ảnh tàn khốc ngoài tiền tuyến. Bên trong các kênh giải trí, thì lại bắt đầu phát sóng đại lượng các tiết mục phim truyền hình liên quan đến đề tài quân lữ hoặc là đề tài chiến tranh này nọ. Kênh 23 Đài truyềnhình Liên Bang thì lại trực tiếp bắt đầu phát lại từ tập đầu tiên của bộ phim truyền hình nổi tiếng một thời, Triều Dâng Cuối Thế Kỷ. Vì để đónbắt nhu cầu tâm lý hùa theo phong trào chúc mừng thắng lợi oanh liệt của toàn bộ dân chúng Liên Bang, cho nên từ trên giới chính trị, cho đếngiới văn nghệ, đến giới khoa học cùng với các ban ngành khác bên trongLiên Bang cũng đều toàn bộ thể hiện ra những động thái của riêng mình.

Nhưng mà hết thảy tất cả những chuyện này, cũng đều không thể ngăn cảndân chúng Liên Bang hết sức nóng lòng chờ đợi cái đêm hôm nay. Vào đêmnày, tất cả những dân chúng Liên Bang cũng đều cầm trong tay chiếc điềukhiển từ xa, chuyển sang Kênh tin tức Đài truyền hình Liên Bang… Bởi vìđây chính là thời gian tiến hành trao giải thưởng Tinh Vân mỗi năm mộtlần. Buổi tối hôm nay chính là tiến hành truyền hình trực tiếp hiệntrường buổi điển lễ trao giải cho lĩnh vực Văn học Nghệ thuật.

Giải thưởng Tinh Vân là loại giải thưởng rất lớn của Chính phủ LiênBang đưa ra, ban thưởng cho rất nhiều phương diện, địa phương, lĩnh vựctrong toàn bộ xã hội, thường được tổ chức mỗi năm một lần vào giữa mùaxuân. Trong số những lĩnh vực giải thưởng này, hấp dẫn ánh mắt của người xem nhất, không hề nghi ngờ chính là loại giải thưởng Văn học Nghệthuật lúc nào cũng tràn ngập hình ảnh của những minh tinh màn bạc nổitiếng của cả Liên Bang. Nhưng mà cũng chỉ là ở mức hấp dẫn ánh mắt người xem mà thôi, nếu xét theo tầm quan trọng của giải thưởng, tuyệt đối sẽkhông bằng với loại giải thưởng Khoa học Kỹ thuật đã được tổ chức banthưởng vào ba ngày trước đây.

Nhưng mà buổi tối hôm nay không khí rõ ràng hoàn toàn bất đồng. Vô số những người bình thường vôcảm với điện ảnh, quá khứ từng đối với những bộ phim truyền hình lên ánsự gây tê ngu dân… Hoặc là những học giả ngày thường chỉ biết vùi đầutrong phòng thí nghiệm… Hoặc là những gã có tính cách hoang tưởng, ngàythường luôn luôn chìm đắm trong cuộc sống giả tưởng của các loại gameonline trên mạng internet… Tất cả cũng đều bỏ xuống những sở thích hằngngày bình thường của mình, mang theo thần tình kích động cùng với hưngphấn, ngồi ở phía trước màn hình TV.

Bởi vì tất cả mọingười bọn họ ai nấy cũng đều tò mò rất muốn biết một cái đáp án, thật sự muốn biết cái bộ phim phóng sự tiền tuyến đã làm cho toàn bộ xã hộiLiên Bang cũng phải động dung kia, đến tột cùng có thể đạt được baonhiêu giải thưởng, có thể nào đủ để đánh bại hoàn toàn những kỷ lục vềmặt giải thưởng mà năm xưa bộ phim điện ảnh Triều Dâng Cuối Thế Kỷ đãtừng đạt được hay không.

Càng quan trọng hơn nữa chínhlà, bọn họ rất muốn gặp mặt trực tiếp các chiến sĩ nhân vật chính bêntrong bộ phim phóng sự chiến trường kia, tò mò muốn biết bọn họ có trựctiếp đi đến hiện trường của điển lễ trao giải hay không, tò mò muốn nhìn thấy một chút hình ảnh những nhân vật đã từng rít gào phẫn nộ, tràodâng trầm mặc đau thương… bên trong bộ phim phóng sự kia, sau khi về đến quê nhà thì có hình dáng như thế nào…

Bộ phim phóng sự ‘Tiểu đội 7’ này chính là do ban phóng sự truyền hình của Bộ Quốc Phòng tiến hành quay chụp, Kênh tin tức Đài truyền hình Liên Bang tiến hànhđộc quyền công chiếu phiên bản đầu tiên, đã từng gây ra một hồi chấnđộng trong toàn bộ xã hội Liên Bang. Lần này, bộ phim này lại càng gâyra một sự kinh ngạc khiến người khác sợ hãi, khi được đưa vào danh sáchđề cử giải thưởng trong toàn bộ tất cả những hạng mục mà nó có thể cókhả năng được đề cử. Trong số đó chính là có: Quay phim xuất sắc nhất,Biên tập phim xuất sắc nhất, Phố nhạc xuất sắc nhất, Bộ phim xuất sắcnhất, Ca khúc truyền hình xuất sắc nhất, Phối cảnh xuất sắc nhất, Nữ casĩ xuất sắc nhất, Đạo diễn xuất sắc nhất…

Bộ phim phóng sự chiến trường này cũng không có tiến nhập vào danh sách đề cử giảithưởng Chuyển thể kịch bản xuất sắc nhất, hoặc là Kịch bản xuất sắcnhất, bởi vì đây chính là quay lại những chuyện phát sinh hoàn toàn chân thật, cũng không có bất luận kẻ nào có khả năng biên soạn ra một cáikịch bản chân thật đến như thế được. ‘Tiểu đội 7’ cũng không có nằmtrong danh sách đề cử giải thưởng diễn viên xuất sắc nhất, bởi vì bêntrong bộ phim này cũng không có bất cứ diễn viên nào cả, tất cả cũng đều là những binh lính chân thật cả.

Có được vinh dự đượcđưa vào danh sách đề cửa bao quát gần như toàn bộ các giải thưởng, ‘Tiểu đội 7’ theo lẽ thường đương nhiên có thể được đề cử giải thưởng Nhiềugiải thưởng đề cử nhất. Nhưng mà khiến cho toàn bộ Liên Bang cảm thấy vô cùng khiếp sợ, thậm chí ngay cả bản thân của hơn ba ngàn thành viên bên trong Ban giám khảo Giải thưởng lần này cũng cảm thấy động dung, chínhlà ‘Tiểu đội 7’ thế nhưng lại được đề cử giải thưởng Bộ phim truyền hình xuất sắc nhất!

Một bộ phim phóng sự chiến trường không ngờ lại được đề cử vào danh sách Bộ phim truyền hình xuất sắc nhất… Đây chính là chuyện tình mà trong dòng lịch sử lâu dài của Giải thưởng Tinh Vân từ trước đến giờ vẫn chưa từng có phát sinh qua bao giờ!

Sau khi bản danh sách đề cửa được công bố ra ngoài, giới truyền thôngtin tức của Liên Bang đều nhất thời kinh ngạc một trận. Thế nhưng kỳquái nhất chính là, cũng không có xuất hiện bất cứ những lời phê bìnhtrào phúng chua ngoa gì cả, chỉ là một mảnh cảm khái sợ hãi, than thởcùng với khó hiểu.

Một vị thuộc thành viên Ban giámkhảo Giải thưởng Tinh Vân dựa theo chế độ phỏng vấn nặc danh do cơ cấunào đó của Chính phủ tiến hành phát sóng đã chính miệng thừa nhận, ôngta đúng là đã từng điền tên bộ phim ‘Tiểu đội 7’ vào trong bản danh sách đề cử Bộ phim truyền hình xuất sắc nhất. Nhưng mà lúc đó nguyên nhânchính là bởi vì bị bộ phim phóng sự chiến trường này khiến cho cảm động, sau đó đột nhiên nảy sinh ra một loại xúc động mãnh liệt mà làm vậy.Nhưng mà ông ta cũng không ngờ đến được, cũng có vô số những thành viênkhác trong Ban giám khảo cũng làm ra hành động giống như ông ta.

Trung tâm Nghệ thuật Cơ Kim Hội Kiều Trì Tạp Lâm tại phía Nam Đại khuThủ Đô, bắt đầu từ năm trước đã chính thức trở thành địa điểm tổ chứcnghi thức trao giải thưởng Tinh Vân của Liên Bang. Đây chính là quyếtđịnh do đích thân Tổng Thống Mạt Bố Nhĩ tự mình đưa ra. Ban đầu cũng chỉ là nhằm để trấn an những gã học sinh sinh viên biểu tình phẫn nộ, nhưng mà hiện tại cũng đã trở thành một hồi ‘Truyền thống Lịch sử’ có thờigian ngắn nhất trong cả Liên Bang này, cũng không có bất luận kẻ nào đối với chuyện này cảm thấy không quen thuộc.

Bên trongtòa nhà kiến trúc khổng lồ của Trung tâm Văn học Nghệ thuật Cơ Kim HộiKiều Trì Tạp Lâm, hơn mấy ngàn dân chúng Liên Bang đang vô cùng hưngphấn đứng một vòng đầy xung quanh tòa nhà. Ánh mắt tất cả mọi người cũng đều tập trung về phía màn hình tinh thể lỏng khổng lồ được gắn phía bên trên tòa kiến trúc kia. Những ánh mắt vô cùng nóng cháy của bọn họ, tựa hồ như là muốn đem những hình ảnh trên màn hình kia đốt cháy lên luôn.

Nghi thức trải thảm đỏ bên trong đã chấm dứt, bọn họ đã bởi vì những vị minh tinh mà bản thân mình yêu mến nhất, ủng hộ nồng nhiệt nhất củachính mình mà hoan hô cuồng nhiệt, cảm hứng phấn khởi vô cùng. Giờ phútnày đây, bọn họ lại vẫn như cũ đứng lại ở nơi này, sung sướng mà hưngphấn chờ đợi kết quả trao giải thưởng sắp tới. Tựa hồ như là chỉ một đêm hôm nay, toàn bộ Liên Bang cũng đều đang chờ mong cái kết quả kia xuấthiện.

Bên trong trung tâm của tòa kiến trúc kia, cáiđại sân khấu rộng rãi được ngọn đèn ba chiều mềm nhẹ một màu lam nhànnhạt bao phủ. Trên nó lại là một mảnh hoàn toàn trống không, cũng khôngcó bất cứ diễn viên nào được tiến hành treo thưởng trên đó cả, cũngkhông có người chủ trì nhiệt tình chào hỏi… Cũng chỉ có một cái cột sáng do ngọn đèn màu lam đang ngưng tụ lại mà thôi. Trên cái cột sáng kia,chậm rãi hiện ra một dãy văn tự khiến cho kẻ khác vô cùng ấn tượng.

Mấy cái văn tự này chính là một đoạn trong bài diễn văn kết thúc của bộ phim phóng sự chiến trường ‘Tiểu đội 7’ do vị Thượng Tướng Mại Nhĩ Tưtự mình viết ra…

Khu vực khán đài của Trung tâm Văn học Nghệ thuật có thể cất chứa hơn mấy nghìn người này lúc này đã chật ních con người. Trên chỗ ngồi đầy những đại minh tinh Liên Bang cùng vớinhững nhân vật đầu sỏ trong giới điện ảnh cùng với truyền hình LiênBang, ai nấy cũng đều mặc quần áo vô cùng hoa lệ, xinh đẹp bức người cả. Bọn họ cũng không giống như là ngày xưa vậy, cười tươi hướng nhữngngười xung quanh thân thiết chào hỏi, mà đều là vô cùng nghiêm nhìn lêntrên khán đài.

Trên đài dưới đài toàn bộ cũng đều làmột mảnh im lặng, chỉ có thể nghe được thanh âm hít thở của mấy ngànngười ngồi bên dưới mà thôi.

Trong một phiến trầm mặccùng với chờ đợi như thế này, tiếng đàn du dương chẳng biết từ khi nàođã cất lên, sâu kín tự nhiên, thanh lệ mỹ miều, tựa hồ như là từ trênvòm trời tuôn chảy xuống vậy, dừng lại ở bên cạnh vành tai của tất cảmọi người, có thêm vài phần nhẹ nhàng thanh thoát.

Bêntrong tiếng đàn du dương này, một cô thiếu nữ cực kỳ xinh đẹp, ra ngoàisự dự đoán của tất cả mọi người, chậm rãi xuất hiện bên trong cái cộtsáng màu lam kia. Cô nàng nhẹ nhàng nắm lại hai nắm tay, khuôn mặt điềmmỹ nhìn lên vầng áng sáng trên không trung, giống như là đang nhìn vềphía phương xa, sau đó bắt đầu nhẹ nhàng cất giọng ca trong vắt như dòng nước suối.

Cô gái thần tượng quốc dân Liên Bang GiảnThủy Nhi, đã từng xa cách sân khấu, biến mất trước mặt công chúng LiênBang một khoảng thời gian rất dài, lúc này lại đang cất tiếng ca bài camang theo ánh ưu thương nhàn nhạt cùng ánh mặt trời rạng ngời kết thúcbộ phim phóng sự chiến trường ‘Tiểu đội 7’, lại là nhân vật mở màn choGiải thưởng Tinh Vân.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.