Tiết mục liên hoan đều không bao giờ thiếu được bia rượu. Mỗi người cứ một lon, uống còn nhiều hơn cả ăn. Tuyết ôm cốc nước ngọt ngồi cạnh Ngọc mím môi cúi đầu chậm rãi ăn đồ ăn của mình.
- Tuyết ấy, nấu ăn rõ ngon mà trên lớp chảnh cún quá chừng.
- Đúng rồi đó, một năm rưỡi rồi mà ngoài biết cái tên ra chả biết cái mịa gì về Tuyết cả.
- Lần nào đến lớp cũng thấy Tuyết cặm cụi vẽ vời, muốn bắt chuyện cũng không nỡ cắt ngang. Khổ lắm cơ.
Chả biết chủ đề nói chuyện vì sao lại chuyển qua Tuyết, mỗi người một câu. Nhung ngồi bên cạnh Tuyết cười ha ha vỗ vai Tuyết:
- Tuyết sau này phải hòa đồng với mọi người lên Tuyết ạ, lớp mình có bốn mươi người thôi. Tuyết phải hòa đồng thì mọi người mới giúp đỡ Tuyết những lúc Tuyết cần được. Chứ Tuyết tự "cách ly" bản thân với mọi người như rứa thì chả khác nào để người ngoài nhìn vào nghĩ mọi người tẩy chay Tuyết ấy.
- Đúng rồi, vừa nấu ăn ngon, vừa vẽ đẹp mà xấu tính là không ai chơi với Tuyết được á.
Tuyết nghe mọi người khen mình, thấy tâm tình vui vẻ hẳn, cô bẽn lẽn gật đầu:
- Ừm, Tuyết biết rồi ý.
- Phải thế chứ ha ha.
Ngọc bên cạnh không xen vào lời các bạn nói Tuyết, vì cô biết nếu để mọi người nói Tuyết như vậy, Tuyết mới có thể mở lòng hơn với mọi người. Chợt, Tuyết đè tay cầm cốc bia của Ngọc lại rồi nhét cốc nước ngọt của mình vào tay Ngọc. Ghé đầu thì thầm bên tai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gian-hoa-thien-ly-sap-do/225277/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.