Mạnh Lan Yên bệnh tình một ngày trở nặng, cô cảm thấy không ổn liền sắp xếp thời gian đến bệnh viện xin nghĩ việc, cô đang ở nhà Thẩm Dục Thần buổi sáng nhìn thấy anh đang loay trong bếp nấu đồ ăn sáng.
Cảnh tượng đẹp mắt đến mức cô không muốn thời gian trôi qua một chút nào.
Chân cô nhanh chóng chạy đến ôm lấy anh từ phía sau lưng, cô áp mặt mình vào tấm lưng săn chắc của anh mùi hương quen thuộc của anh khiến cô cứ muốn ôm anh thế này mãi.
“Dậy rồi, em mau rửa tay đi rồi ăn sáng”
“Hôm nay ăn nhiều một chút gần đây em gầy quá rồi.” Thẩm Dục Thần rửa tay lau khô rồi xoay người lại giữ cô trong lòng xoa xoa cái đầu nhỏ.
Anh không biết có phải công việc nhiều quá không mà nhìn cô nhợt nhạt hơn trước rất nhiều lại ngày còn một gầy đi anh thật sự cảm thấy lo lắng cho tình trạng này của cô.
Mạnh Lan Yên gật đầu rửa tay rồi mới vui vẻ ngồi vào ăn sáng, cô như đứa trẻ được anh chăm lo từng chút. Nếu có thể như vậy cả đời thật tốt chỉ tiếc cô không thể đi cùng anh cả đời, một đời ngắn ngủi như vậy cô lại không thể cùng anh thật tiếc.
Trong lòng cô phức tạp đến mức không biết giải quyết nó thế nào, cô không muốn xa Thẩm Dục Thần nhưng cô không nỡ để anh cả đời nuối tiếc chỉ vì sự ích kỉ của chính bản thân cô.
“A Thần, Em xin nghĩ ở bệnh viện rồi mọi người bảo em
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giam-cam-tinh-yeu/3747681/chuong-78.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.