Hai người ghé qua siêu thị dạo một lúc Thẩm Dục Thần ung dung đi phía sau cô, ánh mắt dán chặt vào người nhỏ nhắn phía trước mặt cảm thấy lần này gặp lại Mạnh Lan Yên mọi thứ đã thay đổi rồi.
Giống như chuyện anh thấy Mạnh Lan Yên cười nhiều hơn còn vui vẻ hoạt bát không còn dáng vẻ lạnh lùng chống đối như những lần trước chỉ khác mỗi lần này Mạnh Lan Yên gầy quá trông thật yếu ớt.
“Cậu là trẻ con sao mua nhiều đồ như vậy.” Thẩm Dục Thần cầm giỏ đựng giúp cô bất mãng lên tiếng.
Cô bĩu môi trả lời “Cậu cũng thật lắm lời.”
“Được rồi, được rồi cậu nhanh lên đi tôi đói sắp chết rồi. Anh gật gù cho qua chuyện cho dù bụng đói cũng kiên nhẫn đợi Mạnh Lan Yên mua xong.
Đoạn đường đi đến quán nướng hôm nay đột nhiên sao lại gần đến vậy, bình thường rất xa cô muốn ở bên cạnh Thẩm Dục Thần lâu hơn một chút, muốn lưu lại toàn bộ những khoảnh khắc có thể ở bên cạnh anh.
Hai người vẫn gọi một phần thịt nướng như trước đây không thay đổi, trước đây là nó hiện tại cũng là nó. Thẩm Dục Thần nướng thịt, anh không ngại nóng đưa những miếng thịt không bị cháy cho Mạnh Lan Yên.
“A Thần! Nói cậu nghe một chuyện nhé” Cô vừa ăn một miếng thịt nướng vừa nhìn về phía anh nói.
Thẩm Dục Thần gật đầu “Ừm cậu nói đi”
“Tôi thích cậu rất nhiều năm rồi, nếu cậu không chê bai thì chúng ta thử yêu đương với nhau một tháng đi” Cô lấy hết can đảm để nói với anh bởi vì Mạnh Lan Yên biết cô cùng lắm chỉ sống được hơn hai tháng cô không còn nhiều thời gian lần này thật sự cô muốn ích kỷ mà ở bên cạnh anh một lần.
Anh bất ngờ nhìn cô “Người nhà cậu giục cậu có bạn trai à.”
“Vậy cậu có đồng ý không?” Cô mỉm cười với anh.
Nụ cười của Mạnh Lan Yên khiến anh ngây ngốc một lúc mới hoàn hồn trả lời “Ừ! Ông đây giúp cậu vượt qua cửa ải của gia đình.” Trong lòng phức tạp Thẩm Dục Thần chỉ nghĩ là giúp cô che giấu gia đình nên vẫn bình thản.
“Cửa ải gia đình gì chứ, tôi nói thật đấy nếu sau một tháng cậu vẫn không thích tôi vậy thì tôi sẽ đồng ý kết hôn cùng người khác.” Nếu không phải Thẩm Dục Thần với cô mà nói ai cũng như nhau chẳng có gì khác biệt chỉ có anh đặc biệt.
Anh bật cười “Mau ăn đi cậu cũng lắm lời thật.” Thật ra Mạnh Lan Yên cũng tốt cô xinh đẹp tài giỏi, những năm qua hầu như lúc anh cần đều có cô. Cho dù là thật hay giả thì với anh có cô đều rất tốt.
Chỉ một câu trả lời đáp lại sự mong đợi của cô đã khiến cô vui vẻ đến mức muốn nhảy cẩn lên, cố gắng kiềm chế bản thân là người có bạn trai cô không thể tùy tiện lỗ mãn như vậy.
Anh cắt nhỏ thịt cho cô, suốt buổi ăn lần này cô luôn vui vẻ không hề giống trước đây tranh luận với anh như chó với mèo chẳng ai chịu nhường ai bây giờ có thể cùng nhau như vậy thật tốt.
Mùa đông năm nay thành quả mà cô đã gieo hạt biết rằng hoa rồi sẽ nở nhưng cũng sẽ sớm lụi tàn theo thời gian. Chỉ cần có anh dù là một ngày cô cảm thấy rất tốt rồi, cô còn tưởng sẽ chẳng bao giờ có thể ở bên cạnh anh như lúc này.
Cả hai người ăn xong anh đưa cô về nhà, trên tay còn cầm túi lớn túi nhỏ Mạnh Lan Yên đưa cho anh một túi táo đỏ đầy ụ.
“Cái này cho anh.”
Thẩm Dục Thần cầm lấy theo thói quen xoa đầu cô một cái “Ừm vào trong đi, nhớ phải chỉnh điều hoà lại biết không”
“Anh không hôn tạm biệt em sao?” Mạnh Lan Yên cứ như trẻ con đòi hỏi quà từ anh, hết muốn cái này lại muốn cái kia.
Nghe cô nói anh liền đơ người ra bật cười cốc vào đầu cô một cái “Đổi xưng hô cũng nhanh thật. Mau vào trong đi ngày mai đến đón em đi làm.”
“Tất nhiên là nhanh rồi, đã gần 30 tuổi rồi mới có bạn trai lần đầu mà.”
Cô bĩu môi nói với anh, ôm lấy túi đồ mở cửa đi vào trong trước khi đóng cửa cô còn vẫy vẫy tay chào anh đợi anh lái xe rời đi cô mới đóng cửa.
Thẩm Dục Thần vừa đi cô liền cứ thế trượt theo cánh cửa ngồi bệch xuống sàn, vỗ vỗ vào mặt mình mấy cái cảm thấy đau điếng.
Đau như vậy chắc chắn không phải mơ, chắc chắn đây là thật Thẩm Dục Thần đồng ý làm vạn trai cô là thật haha, cô ngồi bật cười như kẻ ngốc miệng không ngừng lẩm bẩm nói chuyện một mình.
“Haha cuối cùng Thẩm Dục Thần cũng làm bạn trai mình rồi, haha anh ấy cuối cùng cũng đồng ý rồi.”
Tuổi già nên anh sợ sẽ không lấy được vợ sao? Cho nên mới đồng ý cô nhanh như vậy.
Còn nói ngày mai sẽ đến đón cô đi làm, có bạn trai là cảm giác này sao? Mỗi sáng đều có người đưa đi làm, buổi chiều sẽ đón đưa về nhà có bạn trai thích thật đấy.
Cô vui đến mức quên đi những chuyện phiền muộn.
Nếu như vừa rồi anh từ chối cô sẽ nói rằng bản thân nói đùa chắc chắn anh cũng sẽ tin, bởi vậy cho nên cô mới muốn can đảm thử một lần dù sao cô cũng không mất gì cả.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]