Khách sạn là do công ty đặt sẵn nên chỉ có một giường, lúc đó cô lại không nghĩ đến việc này, nhưng bàn bạc để anh ở phòng riêng thì tuyệt đối sẽ không đồng ý rồi, còn hai đứa nhỏ không thể nào mà để bọn trẻ ngủ một mình được, không an toàn.
"Ở đây không lớn nếu được là em sẽ âm thầm mua thêm một cái giường mang vào đây rồi.", Cô vừa nói vừa nhìn ba người đàn ông trong phòng, rồi nheo nheo đáng thương nhìn anh.
"Để anh sai trợ lý đi mua thêm một cái chăn dày mang vào đây."
Cô tò mò hỏi: "Làm gì?"
"Cho hai đứa nhỏ ngủ."
Lục An Tràm nhảy dựng lên: "Sao? Để con ngủ dưới đất?"
Hai thằng bé nhìn ba mẹ mình đỡ trán, thế là Mai Cẩn Đồ lên tiếng nói: "Không sao đâu, ngủ ở dưới có trải thêm chăn cũng ấm mà vả lại cũng mềm sẽ không đau lưng."
Mai Cẩn Thừa cũng phụ hoạ với anh: "Dạ đúng rồi, dưới sàn cũng rộng hai anh em con cũng nhỏ mà, trải cạnh giường ba mẹ cũng dư sức anh em con lăn lộn."
Nhìn thấy hai đó nhỏ hiểu chuyện mà cô muốn rưng rưng nước mắt, không kiềm được mà đi đến ôm lấy đầu hai đứa nhỏ, sẵn trớn nên trao mỗi đứa một nụ hôn trên trán.
"Sao lại ngoan như vậy."
Hai anh em bị hôn giật mình, trợn mắt âm thầm nhìn nhau, cúi đầu khẽ lén lút liếc nhìn ba thông qua cánh tay đang ôm của mẹ, toi rồi mặt ba u uất rồi, xong rồi, xong đời rồi!
"Mẹ!"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giam-cam-sinh-menh/2688645/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.