Người thức dậy đầu tiên chính là cô, nhẹ nhàng thoát khỏi vòng tay của anh, rón rén đặt chân xuống giường, nhìn lại một lớn hai nhỏ vẫn còn ngủ, bỗng cô ngắm khung cảnh này cảm thán tặc lưỡi một cái. Ba cái chiếc nhan sắc này, quả là tuyệt phẩm!
Cô vội buột tóc lên, nhanh chóng vệ sinh cá nhân rồi thay đồ mới bước ra, Lục An Tràm đi đến cạnh giường, nhẹ khom lưng xuống chu môi thổi thổi vào tai anh, giọng mềm mại khẽ gọi.
"Chồng ơi~", Cô vẫn thổi tiếp: "Cẩn Nghiêu dậy thôi anh."
Mai Cẩn Nghiêu bỗng mở mắt, thấy được gương mặt cười rạng rỡ của cô, anh khàn giọng hỏi: "Sao dậy sớm thế cô bé?"
Cô ngồi xuống chồng tay lên đầu giường, kê mặt gần mà nhìn anh: "Em không buồn ngủ."
Anh vươn tay bẹo má cô: "Không ngủ được liền đi quấy nhiễu người khác?"
Môi cô cong lên cười hì hì: "Không phải, chỉ là gọi anh dậy nhìn em thôi, em phải đi chụp rồi."
Mai Cẩn Nghiêu khẽ nhìn ra sắc trời: "Giờ chưa đến bảy giờ ai mà làm việc?"
"Có em đây.", Lục An Tràm đưa tay sờ mặt anh, đồng thời nói: "Đi sớm, với lại ánh bình minh vẫn còn nên phải chụp sớm cho cô người mẫu kia."
Anh vội dang tay ôm lấy cô, mặt áp vào ngực cô cọ nhẹ: "Ừm, nhớ ăn sáng."
"Vậy em đi đây.", Cô vò đầu anh rối bù lên hết rồi mới mãn nguyện mà dừng lại.
"Hôn một cái nào."
Lục An Tràm bĩu môi: "Còn chưa đánh răng."
Mày anh chau lại:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giam-cam-sinh-menh/2688643/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.