Bạch Kính Xuyên cho xe vào tầng hầm để xe, lúc chuẩn bị tắt máy chợt phát hiện ra phía xa xa có mấy người đàn ông đang nhìn về chỗ mình thì thầm to nhỏ, nhất thời nâng cao cảnh giác.
Anh xuống xe đi về hướng thang máy, mấy người kia liền nhanh nhẹn đi theo. Bạch Kính Xuyên nhếch môi cười khẩy, cố ý đi thật chậm để xem bọn chúng muốn làm gì?
Mấy tên kia đưa mắt nhìn nhau ra hiệu, rồi đồng loạt tiến lên phía trước, năm người dàn đều vây hãm Bạch Kính Xuyên lại.
Ánh mắt Bạch Kính Xuyên sắc bén nhìn đám người đánh giá: "Thế nào? Ỷ đông hiếp yếu?"
"Thì sao? Hôm nay mày gặp bọn ông coi như tận số rồi." Một tên trong số đó huênh hoang cao giọng nói.
Bạch Kính Xuyên bật cười, hai tay nâng lên vận động giãn gân cốt: "Vậy thử xem, tất cả xông lên cùng một lúc đi, cho đỡ mất thời gian."
Tên da ngăm đen nhổ nước miếng xuống đất, coi thường nói: "Thằng chó, lát nữa mày đừng có khóc lóc cầu xin bọn ông đây."
Dứt câu bọn chúng thu nhỏ vòng vây, hướng nắm đấm lên người Bạch Kính Xuyên.
Bạch Kính Xuyên được huấn luyện trong môi trường chuyên nghiệp, thân thủ bao năm rèn luyện trở nên cực kỳ nhanh nhẹn, mỗi cú đấm đều thành công né được.
Tiếng xương gãy giòn tan vang lên, kèm theo thanh âm la hét, Bạch Kính Xuyên bẻ tay một tên ra sau lưng, một tên khác đá vào bụng buộc phải lùi ra sau vài bước.
Trong vòng năm phút, Bạch Kính Xuyên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giam-cam-co-dau-khong-an-phan/2647106/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.