Ba hôm trước Bạch Kính Xuyên đã trở về Hải Thành, không còn bóng dáng anh ta xuất hiện, Triệu An Ngữ cảm thấy cuộc sống của mình thỏa mái hơn nhiều.
Tuần này cô bắt đầu đi làm trở lại, mặc dù đám nhân viên trong công ty ngoài mặt vẫn tỏ ra kính cẩn nịnh bợ, nhưng cô biết sau lưng mình bọn họ có biết bao lời dị nghị bàn tán.
Triệu An Ngữ coi như câm điếc bước qua đám người túm tụm lại một chỗ vào thang máy, miệng lưỡi người ta cho dù cô giải thích hay mắng chửi cũng có thay đổi được gì đâu, thà rằng không để ý cho nhẹ lòng.
Việc đầu tiên Triệu An Ngữ muốn làm nhất sau khi trở lại làm việc, là tới gặp thư ký của Triệu Anh hỏi chuyện.
Trong phòng nghỉ của nhân viên, Triệu An Ngữ vân vê ly cà phê trong tay mở lời:
"Chú Tâm, cháu tới tìm chú thế này có làm phiền chú không?"
Gương mặt Trịnh Tâm hiền hậu mỉm cười: "Không sao, chủ tịch giao cho chú chút việc nhưng không gấp, cháu có gì muốn hỏi cứ hỏi đi."
"Cháu nghe bố cháu nói công ty đang gặp vấn đề về tài chính, chuyện này xảy ra bao lâu rồi, sao không ai nói cháu biết vậy?" Nhận được câu nói của ông ta, Triệu An Ngữ điều chỉnh lại tư thế ngồi, lòng thả lỏng hơn, khẽ hỏi.
Thấy Triệu An Ngữ đã biết chuyện, Trịnh Tâm đoán ra người nói là ai, cũng không giấu diếm nữa nói:
"Bố cháu bắt chú phải giữ kín chuyện này, không được cho cháu biết." Trịnh Tâm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giam-cam-co-dau-khong-an-phan/2647105/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.