Sáng sớm, Titus như thường lệ mang đồ ăn đến cho Seith. Cậu ta dùng tay phải nâng khay, tay trái thì gõ cữa. Nhưng hồi lâu chẳng thấy nhỏ đáp lại.
Mọi hôm, vào giờ này thì người trong phòng đã tỉnh dậy và chỉnh trang gọn gàng. Rồi khi cậu gõ cửa, tiếng "vào đi" sẽ vang lên ngay sau đó.
Chờ thêm một lát, trong phòng vẫn không có động tĩnh. Titus đẩy mạnh cửa, bước vào.
Trên giường trống không, chăn gối thì lộn xộn. Cậu ta đặt khay đồ ăn lên bàn gỗ cạnh giường, xoay người chạy ra ngoài vườn tìm kiếm. Titus băng qua hành lang, vườn cà chua, chòi nghỉ mát và cả phía sau ngọn đồi nhưng chẳng thấy bóng dáng "tiên nữ" đâu. Cuối cùng đành phải quay về phòng của nhỏ, xếp đám chăn gối trên giường lại.
Vừa làm cậu ta vừa lẩm nhẩm:
"Thật là vô tình. Ngay cả tên cũng không cho tớ biết. Rời đi cũng chẳng thèm nói một lời."
Xong việc, Titus đến gần bàn gỗ, muốn bê cái khay đồ ăn đi nhưng que pháo sáng nằm bên cạnh đã kịp rơi vào tầm mắt. Titus nắm lấy que pháo, vung vẩy trong không khí. Hôm qua, để bảo toàn công thức chế tạo thuốc nổ, "tiên nữ" là người trộn hỗn hợp còn Titus thì đắp chúng lên que sắt, nên cậu ta cũng không biết cái tỷ lệ chính xác mà nhỏ đề cập. Và toàn bộ pháo cũng đã bị đốt hết tối qua.
Cứ nghĩ là nhỏ đã tiêu hủy toàn bộ không ngờ là vẫn giữ lại một que làm quà tạm biệt thế này. Titus tặc lưỡi, tiền nong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giai-thoai-ngao-du-cua-an-choi-trac-tang/2598794/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.