Phía bên kia, Scarlet đang rất nhàn nhã dạo chơi giữa làn khói bụi. LouisArden có thể là một kẻ đáng gờm nhưng y đã bị trọng thương trước đó, còn cô nhóc kia thì chẳng đáng để vào mắt.
"Hai người muốn chơi trốn tìm sao? Được thôi, ta đếm đến ba, trò chơi cũng nên hạ màn chứ nhỉ?"
"1... 2..."
Một bóng người thấp bé lao ra như tia chớp từ sau một gốc cây, theo sau là một vết kiếm lạnh thấu xương. Scarlet vung roi, nhẹ nhàng hóa giải kiếm ý hóa hình của Seith, quỷ khí cũng theo hướng roi vung tiếp cận băng kiếm, Seith quyết đoán vứt ngay thanh kiếm vào không trung. Sau đó tạo ra hai thanh khác, nắm chặt chúng trong tay. Chẳng mấy chốc những tiếng "xèo... xèo" do kiếm bị ăn mòn vang lên, băng kiếm cũng hóa thành một bãi nước đen ngòm rơi xuống ngay vị trí Scarlet. Cô ta cũng nhanh chóng lùi về phía sau né tránh.
Mồ hôi lạnh túa ra thành những đốm lấm tấm trên trán Seith. Dù lúc dưỡng thương ở ngọn đồi, nhỏ có lén lút luyện tập nhưng nhiều nhất cũng chỉ tạo ra được một lúc 3 thanh băng kiếm, không hơn. Làm thế nào để hấp dẫn sự chú ý của Scarlet mà vẫn bảo toàn tính mạng thật sự là một bài toàn khó giải quyết.
Scarlet vuốt tóc, điệu bộ hết sức thoải mái, nói: "Nhóc con rất dũng cảm. Nhưng đáng tiếc lại đi cùng tên vô trách nhiệm kia..."
Về điểm này thì Seith đồng ý hai tay hai chân.
Có lẽ là không muốn tốn thêm thời gian, cô ta thoáng chốc đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giai-thoai-ngao-du-cua-an-choi-trac-tang/2598793/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.