Voldemort bị Harry vô sỉ đả bại.
Hắn từ bỏ tranh luận cùng người kia, đi kiểm tra lại cái bàn học, ở trong ngăn kéo thứ hai phát hiện một tảng thịt thối, dưới biểu tình chán ghét của Harry, Voldemort bỏ tảng thịt đã mọc giòi kia vào một gói to.
“Đi thôi.”
Hai người trở lại phòng bếp, Voldemort đem thịt thối giao cho đầu bếp, lần này cuối cùng cũng đúng, giọng nói khàn khàn của đầu bếp hiện vẻ sung sướng, “Không sai … chính là cái này … cảm ơn các ngươi …. Xin chờ một chút …”
Harry thè lưỡi, nhìn Voldemort dùng một bùa Scourgify tự làm sạch tay mình. Thật lòng cậu cảm thấy mấy con gián, con chuột vừa nãy còn tốt hơn nhiều so với tảng thịt thối kia.
Hai người đứng một bên chờ u linh thái thịt, đống giòi lúc nhúc cũng bị thái thành từng vụn ngắn trắng bóng, lẫn lộn hỗn tạp với thịt. Harry quay mặt đi, cậu nhìn không nổi nữa, Voldemort ngược lại không hề hấn gì, hắn bĩu môi nhưng ánh mắt cũng không rời đi.
Chỉ thấy đầu bếp đem đống thịt trộn giòi kia vất vào trong nồi canh màu sắc quỷ dị bên cạnh, nước canh càng thêm sôi trào, ùng ục ùng ục nổi bọt, thậm chí còn bắn cả lên người tên đầu bếp trong suốt kia, chậm rãi chảy xuống.
“Hai người tốt … Xin … đem đũa phép … của các ngươi… cho ta mượn.”
Tiếng nói đột nhiên vang lên làm Voldemort cảnh giác. Đũa phép chính là sinh mạng thứ hai của phù thủy, sao có thể tùy ý đưa người khác. Nhưng Harry
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giai-me-du-hi/2836897/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.