Bọn họ lần theo thanh âm đi tới cạnh cánh cửa kia, xoay xoay tay nắm cửa, không ngoài dự liệu, cánh cửa mới được mở chính là cái này.
Đi vào, Harry có chút hoảng nhìn con dao nấu ăn không có ai điều khiển, tự động cắt thứ nguyên liệu gì đó trên thớt, theo từng nhát dao, nguyên liệu nấu ăn bị cắt chảy đầy máu văng khắp nơi, làm người ta buồn nôn. Bên cạnh thớt là một bếp lò đang “xình xịch” đun thứ gì đó, màu sắc quỷ dị nhìn qua không giống đồ ăn mà giống độc dược hơn (Giáo sư Snape nếu biết ý tưởng của mình, chắc chắn sẽ trừ Gryffindor 100 điểm tội vũ nhục độc dược),hương vị kì dị hòa trộn cùng mùi máu tanh khiến ai cũng không muốn tới gần.
Mà trên bàn còn một đống rau củ, nhìn qua như là cà rốt với bắp cải đã hư thối, cũng bị băm sắp nát bét, đám gián chuột chạy khắp nơi, ngẫu nhiên ngẩng đầu nhìn kẻ lạ mặt vừa xâm nhập.
“Thật không muốn đi vào.”
Harry bịt mặt lui về phía sau một bước, lại bị Voldemort đang đứng đằng sau đẩy đến suýt ngã sấp mặt về phía trước. Cậu lảo đảo mất mấy bước mới đứng vững, sau đó phẫn nộ gạt gạt đôi giầy bị bẩn vì dẫm phải đám rau củ hư thối, một phát dẫm lên chân Voldemort, vừa lòng nhìn thấy biểu tình kinh ngạc của hắn.
Hành vi trẻ con cùng biểu tình đắc ý dào dạt của Harry làm Voldemort cảm thấy mới lạ. Thông cảm chút đi, một người từ nhỏ đã bị bắt nạt, sau khi lớn lên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giai-me-du-hi/2836899/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.