Ngày hôm sau, Harry đúng giờ từ trong mộng tỉnh lại.
Trước khi tỉnh, cậu còn đang tìm dở bàn học trong phòng ngủ thiếu nữ kia.
Harry mơ mơ màng màng đứng dậy, mặc quần áo, vào nhà vệ sinh làm vệ sinh cá nhân, đi theo Ron tới đại sảnh. Cậu xoa xoa hai mắt, lại không cẩn thận đụng phải mắt kính, mắt kính dính vân tay lại càng mờ, Harry lúc này mới ý thức được mình không phải đang ở trong mộng, trong hiện thực mình có đeo kính. Kính mắt thật là phiền phức …
Cậu lầu bầu, tháo kính xuống, dùng áo choàng lau, đeo lên, rốt cục có thể nhìn rõ.
Harry không yên lòng cắn một miếng bánh nhân thịt, uống một hơi nước bí đỏ, trong đầu hồi tưởng lại câu đố đêm qua. Nhưng nghĩ mãi không ra, lại nhớ tới Voldemort chỉ nghĩ nghĩ một chút đã ra đáp án, lắc lắc đầu, quyết định từ giờ đem hết mấy câu đố ném cho hắn nghĩ, nhiều nhất, nhiều nhất thì mình tự động thủ, để hắn động não là được …
Không biết từ khi nào đã từ bỏ việc so khả năng tìm lời giải với Chúa Tể Hắc Ám, Cậu bé cứu thế không hề xấu hổ nghĩ.
Harry nuốt đồ ăn trong miệng, lại cắn thêm một miếng, chậm rãi nhai nuốt. Đêm qua bận rộn như vậy, kế hoạch nhân cơ hội tra xét bí mật của Voldemort coi như đổ bể. Nói cậu cam lòng là nói dối, cậu vốn tưởng rằng mình so với người khác sẽ biết nhiều về Voldemort hơn. Tỷ như Chúa Tể Hắc Ám ngẫu nhiên sẽ giật mình, Chúa Tể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giai-me-du-hi/2836896/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.