Loại trạng thái mơ màng này duy trì trọn một ngày.
Làm Harry trong buổi cấm túc nhiều lần thất thần, đen đủi bị đem thời gian cấm túc kéo dài gấp đôi, mà tay cậu lại càng thê thảm.
Cậu tránh khỏi phòng sinh hoạt chung cùng với ánh mắt thân thiết của Ron với Hermione mà trốn vào phòng ngủ.
Hiển nhiên hai người bạn của cậu đã phát hiện ra có gì đó không đúng nhưng Harry cảm thấy mình hiện tại không có khí lực đi giải thích.
Và hiển nhiên bọn họ cũng không tính toán buông tha cho cậu.
Ron đi theo Harry vào phòng ngủ, nhìn sắc mặt tái nhợt quá đáng của cậu với chóp mũi vẫn còn đang chảy mồ hôi, do dự một lát, hỏi, “Harry, con cóc hồng kia rốt cục đã làm gì bồ?”
Harry vốn không muốn trả lời nhưng ngẩng đầu, nhìn thấy biểu tình cẩn thận và ánh mắt quan tâm chân thành của Ron, tim cậu nháy mắt mềm nhũn, ngữ khí cũng nhu hòa hơn, “Không cần lo lắng, chỉ là một cuộc thi trừng phạt ác liệt thôi.”
“Harry, nếu như có chuyện thì bồ đừng gạt tụi mình …”
“Ừ …”
Harry gật đầu lấy lệ. Lần này, cậu không muốn Ron và Hermione biết chuyện mình bị Umbridge dùng ma thuật hắc ám trừng phạt, bởi nếu để Hermione biết, nhất định cô ấy sẽ đi nghĩ cách giải quyết, nếu giải quyết không được, nhất định sẽ đi nói cho hiệu trưởng Dumbledore. Harry cảm thấy chuyện này Hermione nhất định giải quyết không nổi nhưng cậu hiện tại đối với tình cảm của thầy Dumbledore còn mông lung hơn.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giai-me-du-hi/2836894/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.