Bá Thúc Ti cẩn thận nâng niu Đa Lộ trong lòng bàn tay, tuy rằng thân hình hai người chênh lệch rất lớn nhưng nàng lại thập phần ôn nhu, không hề thương tổn đến Đa Lộ nửa phần.
Đa Lộ chậm rãi đứng dậy có chút khó hiểu, nhìn nữ thần mỹ lệ đang nâng niu nàng cảm thấy thập phần quen mắt, lại thấy nàng từ trong nước mà sinh liền hỏi "Người là thuỷ thần Bá Thúc Ti ạ?"
Bức họa của Bá Thúc Ti ở trong Thần Điện rất nhỏ, phần lớn đều lấy con sông làm hình tượng, nhưng không biết vì sao Đa Lộ lại cảm thấy mình quen biết nữ thần trước mắt này.
Mỉm cười, Bá Thúc Ti là vị nữ thần mỹ mạo, cười rộ lên làm Đa Lộ hoa mắt say mê, Bá Thúc Ti dùng đầu ngón tay nhẹ nhàng vuốt ve nàng, Đa Lộ có chút ngượng ngùng "Vì sao người cứ sờ ta như vậy? Phải chăng là chúc phúc cho ta?"
Bá Thúc Ti cười lắc đầu "Không phải, ta đang xem thân thể của em, vừa rồi ta cảm nhận được vây cá của em, nhưng bây giờ lại không thấy nữa."
"Vây cá ư?" Đa Lộ hoàn toàn không rõ ý của nữ thần, nhìn lại chân mình, lại ngửa đầu nói "Chắc là người nhận nhầm rồi, ta là nhân loại, làm sao có vây cá được?"
Bá Thúc Ti cười khẽ, nàng biết mình không thể nào cảm giác sai, nhưng nàng vẫn sủng nịch sờ sờ đỉnh đầu Đa Lộ "Đúng nhỉ, bây giờ em là nhân loại mà."
"Bá Thúc Ti đại nhân, người có thể thả ta xuống không? Ta còn phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giac-te/3445542/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.