"Ưm... Ưm a... Đừng......" Đa Lộ bị nữ thần Bá Thúc Ti trói buộc trên lòng bàn tay, thân mình bị dòng nước cố định thành tư thế xấu hổ, giữa hai chân mảnh mai giang rộng là dòng nước tinh xảo đẩy hoa môi ngượng ngùng ra hai bên, một dòng nước sớm đã chảy vào bên trong huyệt khẩu chặt chẽ thăm dò.
Mỗi một tấc vách bên trong đều bị dòng nước sờ soạng qua, có chút lạnh lẽo thập phần kỳ quái, như là có vật sống gì đó ở trong cơ thể tìm tòi khắp nơi, Đa Lộ không thể nào quen được với cảm giác xâm lấn kỳ quái, chỗ riêng tư quan trọng nhất của mình bị người ta thăm dò kỹ càng như vậy, đáy mắt nàng nóng lên có chút kinh hoảng, lại bị cố định động không thể động, tùy ý để nữ thần xem xét huyệt khẩu bị dòng nước mở rộng không cách nào cự tuyệt.
Bá Thúc Ti đã lâu lắm chưa được gặp Mộng, là một nữ thần nàng chưa từng cảm nhận được thời gian trôi qua, nhưng sau khi Mộng bị Ngải Thư Đặc mang đi, nàng lại cảm thấy sống một ngày như bằng một năm, bây giờ Mộng đã trở về, chút âu yếm này đối với nàng mà nói căn bản là không đủ.
Nàng vừa thăm dò huyệt mềm hồng của Đa Lộ, vừa nhìn thân thể mới mẻ yếu ớt của Đa Lộ, da thịt tuyết trắng ngời ngời sức trẻ.
Bá Thúc Ti vừa dùng dòng nước đùa bỡn nàng, vừa chậm rãi dùng ngón tay vuốt ve con người nhỏ xinh trong tay, da thịt dính nước sờ lên đặc biệt trơn ướt, một đôi vú đầy bị nước của nàng xoa bóp đến hơi đỏ bừng, rõ ràng đã dùng lực nhẹ nhất rồi, nhưng thân thể nhân loại thật quá yếu ớt.
Đầu ngón tay đè lên vú hồng nhẹ nhàng xoa bóp vài cái, xúc cảm mềm mại lại rất co dãn rất là thích thú, Bá Thúc Ti tận tình hưởng thụ thân thể bé nhỏ mềm mại đáng yêu với vẻ mặt thập phần vui sướng như đang chơi đùa một con búp bê yêu thích khiến nàng cực kỳ vừa lòng.
"Làm thế này có phải thích lắm không em? Đầu vú bé nhỏ đáng yêu của em nhếch lên rồi này." Bá Thúc Ti dùng một lực đạo chạm như không chạm vẽ vòng trên vú Đa Lộ, như có như không cọ qua đầu vú, nước cũng chảy lại đây, quấn quanh mát xa nhũ thịt Đa Lộ, đầu vú hồng hào mềm mại không còn chút khả năng phản kháng lại nhếch lên, đội vào đầu ngón tay Bá Thúc Ti.
"Ưm......" Hai má Đa Lộ đỏ như hai quả táo, lại không thể phủ nhận biến hóa trên thân thể mình.
Nàng bất quá chỉ là nữ hài vừa thành niên, đã từng trải qua khiêu khích quá đáng thế này bao giờ đâu, thân thể lại dần cảm nhận được vui sướng.
Thân mình Bá Thúc Ti lúc này quá mức to lớn, nhưng không sao, nàng càng thích dùng dòng nước cảm thụ Đa Lộ trên tay, chỉ thấy nước mát bao trùm đỉnh đầu vú nhếch lên, kéo dài hai núm vú đã dựng thẳng.
"Ư a!" Đa Lộ vặn vẹo nửa người trên nhưng không tài nào tránh được dòng nước dâm loạn kia.
Bá Thúc Ti nhìn bộ dáng khó nhịn của Đa Lộ mỉm cười, Mộng của nàng vẫn dễ thẹn thùng như vậy, thật là đáng yêu làm lòng nàng nhộn nhạo, thân mình trắng nõn vặn vẹo lấy lòng Bá Thúc Ti......
Đa Lộ hừ một tiếng, cảm thấy giữa hai chân một cơn chua xót đớn đau, dòng nước đã phá trinh nàng, Đa Lộ tức khắc vừa đau vừa ủy khuất, nước mắt lập tức chảy ra, cảm nhận được nơi bị dòng nước xâm phạm đang chảy máu.
Nước mắt nàng chảy tuôn, cái mũi nhỏ hồng khóc lóc thật sự đáng thương, nàng bị cướp đi lần đầu tiên, mà khép lại chân cũng làm không được, chỉ có thể tùy ý cho dòng nước nhè nhẹ vỗ về máu hòa vào nước, huyệt khẩu lần đầu mở ra rất đau, nhưng vẫn bị căng rộng chừng ba ngón tay, khóc thút thít vách trong co rúm lại bị nhìn thấy rõ ràng.
"Ta không muốn như vậy... Huhu......" Nàng giương chân khóc, giãy giụa muốn rút tay khỏi trói buộc, nhưng lại không chút suy suyễn.
Bá Thúc Ti hòa tất cả máu của Đa Lộ vào trong nước của mình không thừa một giọt, thấy người trên lòng bàn tay khóc đến thương tâm như vậy, liền ôn nhu vuốt ve thân mình nàng "Nhưng ta thì muốn, tiểu Đa Lộ của ta, hết thảy của em đều thuộc về ta, kể cả lần đầu của em."
Nước lưu động nơi huyệt khẩu Đa Lộ, rất nhanh vết thương đã hết đau, nhưng Đa Lộ vẫn khóc thật sự thương tâm, nàng cảm thấy mình như vậy quá kỳ quái, huyệt khẩu nóng nẩy không khép lại được, cảm nhận dòng nước ở nơi đó vào vào ra ra "Xin Nữ thần tha cho, cảm giác kỳ lạ quá..."
Đa Lộ khóc lóc cầu Bá Thúc Ti thả nàng, nhưng Bá Thúc Ti lại làm nước chảy vào trong cơ thể Đa Lộ ngày càng nhiều hơn, dòng nước cũng theo đó thô to lên "Không cần sợ, chuyện này cũng không kỳ quái, em sẽ chỉ cảm thấy thoải mái mà thôi."
Nước của nàng có thể làm dịu và lành vết thương của loài người, Bá Thúc Ti sẽ không làm hại người nàng yêu, dễ dàng tìm kiếm được chỗ sướng trong cơ thể Đa Lộ, dùng nước chậm rãi cọ rửa vách trong mềm hồng.
"Ư a......" Đa Lộ chuyển eo muốn thoát đi loại cảm giác làm thân thể tê dại, nhưng trong miệng lại không ngừng phát ra tiếng rên rỉ ngọt ngào, huyệt khẩu mở ra rộng hoác, mới lần đầu đã bị Bá Thúc Ti nong rộng ra gần bốn ngón tay, thủy dịch linh hoạt dùng mọi góc độ đồng thời xô đẩy cọ rửa vài chỗ nhạy cảm trong vách thịt, làm Đa Lộ sướng đến mức không biết bây giờ nên làm gì mới phải.
Lúc này Bá Thúc Ti đột nhiên chụp hai tay lại, trước mắt Đa Lộ tối sầm bị Bá Thúc Ti giấu giữa khe hở hai tay, bốn phía tối đen không thấy được gì, dòng nước chơi đùa huyệt khẩu vẫn tiếp tục xô đẩy không ngừng, nàng nhịn không được phát ra rên rỉ, lại bị một dòng nước che kín miệng, chỉ có thể phát ra giọng mũi hừ hừ mơ hồ.
Lúc này nước mưa đã ngày càng nặng hạt, vài giọt nước mưa rơi vào trong thủy vực của Bá Thúc Ti, mây đen cuồn cuộn kéo lại đây, tiếng sấm ầm ầm liên tục không ngừng, Nạp Tạp lạnh mặt xuất hiện từ trong mây đen, mái tóc đen xoăn dài uốn lượn như mây, đuôi mắt nhếch cao làm cho gương mặt xinh đẹp tăng thêm nhiều phần thù địch.
Nàng rất ít khi đi vào thế gian, nhưng mấy năm nay nàng liên tiếp đến thăm, cho nước mưa gần sát nơi nhân loại cư trú, như thế nàng có thể tìm kiếm Mộng kỹ càng hơn.
"Ngươi tìm được Mộng?" Nạp Tạp vừa tới liền mở miệng hỏi "Trong nước của ngươi có hương vị của nàng."
"Chỉ là một con người tên Đa Lộ mà thôi." Thuỷ thần cười nói.
Từ trước đến nay Nạp Tạp chịu không nổi nhất chính là nụ cười che đậy của thuỷ thần Bá Thúc Ti, bầu trời tức khắc lóe lên vang lớn, giáng xuống cháy đen một mảnh rừng cây, tất cả tro tàn chảy vào trong nước sông làm bẩn cả một vùng nước.
Bá Thúc Ti cười khổ, vị tỷ muội này của nàng vẫn trước sau như một không hề biết che giấu tính khí của mình, vừa tới đã phá hoại như vậy rồi.
"Đừng hòng gạt ta." Nạp Tạp vừa thấy liền biết Bá Thúc Ti đang giấu giếm cái gì, đôi mắt híp lại "Trong tay ngươi giấu cái gì?"
Tự biết không còn cách che giấu, Bá Thúc Ti chỉ có thể chậm rãi mở tay ra, Đa Lộ bị che miệng nháy mắt mở to đôi mắt, lại xuất hiện một nữ thần khác trước mặt.
Nạp Tạp dựa qua liền thấy Đa Lộ nhỏ bé nằm trên tay Bá Thúc Ti không còn sức trói gà, giương một đôi mắt đáng thương nhìn nàng, huyệt khẩu giữa hai chân bị dòng nước nong rộng ra, huyệt khẩu theo nước lưu động co rụt lại nhìn rất mê người.
"Mộng!" Nạp Tạp vừa thấy Đa Lộ liền kinh hô một tiếng, cho dù hình thái thay đổi, nàng vẫn có thể nhận ra Mộng của nàng, ngay sau đó đoạt lấy Đa Lộ từ trên tay Bá Thúc Ti, những dòng nước trói buộc đối với nàng mà nói căn bản không đáng nhắc tới.
"Hưm a!" Dòng nước nháy mắt rút khỏi huyệt mềm, Đa Lộ kêu rên một tiếng, lúc này đã đổi tới tay Nạp Tạp.
"Ngươi cẩn thận một chút." Bá Thúc Ti nhíu mày không quá tán đồng "Hiện giờ nàng rất yếu ớt."
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]