Sau hai tuần thì cô Khả Hân cũng chuyển đến trường tôi, cô là giáo viên dạy môn văn nhưng do lớp của tôi có thầy chủ nhiệm dạy nên cũng ít gặp cô ấy. Chỉ là có vài lần tôi vô tình bắt gặp thầy và cô Khả Hân đi chung, không biết là họ đã nói chuyện với nhau hay chưa? Thế nhưng lần nào nhìn thấy họ đi chung thì tôi bỗng thấy lo lắng. Cảm giác này xuất hiện bất chợt trong lòng của tôi, dù cố gắng thuyết phục mình ra sao thì sự lo lắng nó càng hiển hiện rõ ràng hơn. Tôi càng nhận ra rằng bản thân đang ghen tỵ với cô Khả Hân, nhưng lý do là gì? Tôi suy nghĩ nát óc cũng không thể tìm ra được đáp án cho câu hỏi này, thật bức bối làm sao.
Để giải tỏa áp lực, trong ngày nghỉ tôi cùng Minh Nguyệt rủ nhau đi chơi riêng. Lần này không có Lạc Huy cũng không có anh Lâm Phong, có lẽ vì cả tôi và Minh Nguyệt đều có tâm sự. Chúng tôi đi cùng một đoạn đường nhưng lại lạc lõng trong suy nghĩ của riêng mình, Minh Nguyệt không trò chuyện nên tôi cũng im lặng. Đi trên đường, ngoại trừ chú tâm nhìn phía trước thì tôi vẫn âm thầm lặng lẽ quan sát xung quanh.
Bầu không khí hôm nay có chút ảm đạm và âm u, những cơn gió mang theo cái lạnh buốt da cắt thịt không ngừng cố gắng đẩy chúng tôi lùi về sau. Hướng gió thổi ngược lại với con đường mà tôi đang đi giống như suy nghĩ trái ngược trong lòng tôi, chúng chỉ muốn đẩy tôi về
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giac-mong-thanh-xuan/3510803/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.