Phía sau lưng Cố Tây Châu còn có Tần Trục Hoài và một Hứa Phù Tang đứng xa theo dõi.
Ban nãy thấy Tân Trục Hoài ghé tai, vẻ mặt anh ngưng trọng, sau đó cả hai đi ra ngoài. Hứa Phù Tang bèn tò mò bám theo.
Cố Tây Châu buông tay ông chủ Tô ra.
Vẻ mặt của ông chủ Tô lập tức thiên biến vạn hóá: "Sếp, sếp Cố, không ngờ lại gặp ngài ở đây, hân hạnh, hân hạnh."
Cố Tây Châu trực tiếp phớt lờ, anh chỉ nhìn Vãn Tri Ý. Đôi mắt cô hơi đỏ, cổ tay bị bóp đỏ lên trong lúc giằng co, còn bị móng tay đôi phương cào xước.
"Muốn gọi 113 không?" C°
Vãn Tri Ý không thèm nhìn người đàn ông, cô gọi Tần Trục Hoài phía sau: "Trợ lý Tần, mượn điện thoại anh một lát."
Tần Trục Hoài bèn đi lên, chủ động đưa điện thoại. Vãn Tri Ý gọi cho 113 thật. Còn ông chủ Tô kia đứng đờ người tại chỗ, vẻ mặt méo mó nhưng không dám mở miệng.
Cố Tây Châu không thèm để ý tới thái độ phớt lờ của Vãn Tri Ý, anh hai tay đút túi quần, hỏi cô: "Ông ta có ức hiếp em không?"
Lúc này Vãn Tri Ý mới nhìn anh, nhưng trong mắt cô đầy vẻ buồn bực: "Cảm ơn sếp Cố đã quan tâm, nhưng tôi biết cách bảo vệ bản thân mình."
Ông chủ Tô, với trực giác của đàn ông, phát hiện quan hệ giữa hai người không bình thường.
Ông ta nhất thời sợ hãi, ấp úng:
"Sếp Cố nói... nói gì vậy. Sao tôi ức hiếp được cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giac-mong-tay-chau/3646301/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.