🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Cuối cùng, Vãn Tri Ý vẫn không thể gặp lại Cố Tây Châu.



Lúc cô vịn tường men đến phòng truyền nước, Cố Tây Châu đã đi từ lâu, chỉ còn một cô trợ lý trẻ của anh đang làm thủ tục xuất viện. Lúc ra cửa gặp Vãn Tri Ý, cô thư ký đẩy gọng kính, nhìn cô rồi mỉm cười: “Cô Vãn, tôi còn đang tính lên thăm cô, cô đã đỡ chưa?”



Vãn Tri Ý cũng mỉm cười giả tạo, gật đầu: “Tôi đỡ nhiều rồi, đang chuẩn bị xuất viện đây.”



“Vậy phiền cô Vãn gửi lại chiếc cài áo của sếp Cố cho tôi nhé! Nghe nói cô nhặt được nó, đó là vật vô cùng quan trọng với anh ấy, bù lại chúng tôi sẽ liên hệ với cô để hậu tạ sau.”



Trong đáy mắt Vãn Tri Ý là sự hụt hẫng và thất vọng, nhưng ngoài mặt cô vẫn tỏ ra rất giả tạo: “Không cần hậu ta đâu, tôi tiện tay nhặt được thôi. Cô cầm lấy.” Nói xong, cô đặt chiếc cài áo vẫn nắm chặt trong tay từ nãy lên bàn tay của cô trợ lý kia, sau đó sau người vịn tường quay về phòng bệnh.



Sáng hôm sau, sau nhiều lần khăng khăng tỏ ý muốn xuất viện, Vãn Tri Ý cũng được bệnh viện đồng ý cho về. Trì Bích thanh toán viện phí rồi dìu cô lên taxi.



“Tri Ý, cậu không sao thật chứ? Có nhất thiết phải bán mạng thế không?”



Vãn Tri Ý vừa lên xe đã lôi son ra tô lại, nhìn khuôn mặt miễn cưỡng mới có chút huyết sắc của mình, cô gật đầu: “Tớ ổn thật mà, chỉ làm ốm vặt

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giac-mong-tay-chau/3644033/chuong-7.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.