Tạ Vô Song, cô câm miệng ngay cho tôi. Ai cho phép cô nhắc đến em gái tôi hả? Cô nghĩ bản thân mình đủ tư cách sao?
Phong Bác Thần lửa giận chiếm lĩnh đôi mắt sâu thẳm. Hắn bước tới đẩy Tạ Vô Song ngã xuống sàn nhà. Vì lực quá mạnh, thân thể cô không khỏi đau nhức.
- Đồ phụ nữ độc ác. Tôi không ngờ rằng, cái miệng của cô có thể tung ra những lời cay đắng như vậy. Em gái tôi thật đáng thương nhưng cũng thật đáng trách. Nó chết, chết vì tại quá tin tưởng cô đấy.
Phong Bác Thần như muốn phát điên lên. Hắn nhìn Tạ Vô Song sắc mặt trắng bệch, mồ hôi ướt đẫm trán mà lòng nhói. Cô chỉ là đang giả vờ tội nghiệp thôi, nhất định hắn không được mềm lòng. Tạ Vô Song co rúm người lại, cô cắn môi nhịn đau.
- Đừng diễn kịch nữa Tạ Vô Song. Thì ra, cô hay dùng cách này để hấp dẫn đám đàn ông ngoài đường. Nhưng với tôi, nó không có tác dụng gì đâu, cô nghe không.
Tạ Vô Song nhìn Phong Bác Thần.
- Cô nhìn cái gì? Có phải bị tôi nói trúng tim đen rồi đúng không. Tôi biết mà, loại đàn bà dâm đãng như cô đủ chiêu trò.
Âu Dương Dị đứng ở một góc tận mắt chứng kiến cảnh Phong Bác Thần dùng lời nói không hay với Tạ Vô Song. Anh ban đầu khá sốc nhưng sau đó ngầm hiểu ra mọi chuyện. Âu Dương Dị thấy Tạ Vô Song nằm trên sàn, gương mặt vô cùng kém sắc, anh vội vàng chạy đến đỡ cô dậy. Tạ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giac-mong-hon-nhan/2661746/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.