Bữa tiệc tưng bừng kéo dài đến 1 giờ sáng mới kết thúc. Hoàn Nhã say rượu quá trớn lại muốn kéo cô và Evan đi tăng hai nhưng hai người đều sợ bỏ chạy. Thịnh Hi một mình lái xe về đến nhà cũng đã gần 2 giờ đêm.
Quản gia và người hầu đều ngủ hết rồi, cô cũng không muốn đánh thức họ nên kêu bảo vệ gác cổng đêm không thông báo vào trong. Cả ngôi biệt thự rộng lớn chỉ mở hai chiếc đèn vàng dịu mắt bên ngoài đại sảnh để không quá tối.
Thịnh Hi đậu xe vào gara rồi đi vào nhà bằng cửa sau. Cô vốn định vòng ra trước để lên cầu thang nhưng đột nhiên nghe thấy tiếng nói xì xào của ai đó trong bếp.
Giờ này ai lại còn thức?
Thịnh Hi bước tới gần hơn thì nghe thấy giọng của đầu bếp Cao.
"Hạ Lan, anh thấy Thịnh Hi rất đau khổ. Hay là nói cho con bé biết đi."
Cao Khải ôm người phụ nữ trong tay khẽ nói.
Ông vừa dứt lời, Vương Hạ Lan đã gỡ tay ông ra tức giận nói.
"Anh điên rồi sao? Vậy còn em thì thế nào?"
Cao Khải vội vàng dỗ dành bà.
"Được rồi, anh xin lỗi, là anh quá nông cạn. Tại vì anh thấy hai đứa nó đáng thương quá. Anh thấy tam thiếu gia là thật lòng thích con bé."
"Sao em có thể chấp nhận đứa con hoang đó qua lại với con gái em được chứ? Em đã chọn cho con bé một người đàn ông tốt rồi, cậu Nhiếp tổng kia rất được. Anh yên tâm đi."
Bà không vui nói.
"Hạ Lan, thực ra anh cảm thấy con gái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giac-mong-hoang-duong/1347934/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.