Ngũ quan, trí tuệ đã cùng
Cố khuyên tim ngốc anh đừng yêu em.
Hãnh diện thân nô lệ điên
Bên em là tự đi tìm khổ đau
Em là Địa ngục, mặc dầu
Không em, anh chẳng thấy đâu Thiên đường.
William Shakespeare
**************
Thịnh Hi trở lại Siren, người vui nhất là Hoàn Nhã, Liễu Nhan và Evan, những đồng nghiệp thất thiết nhất của cô. Tuy cô biết vẫn có nhiều lời bàn tán xung quanh mình nhưng cô phải bỏ qua nó mà làm việc.
Như lời hứa của mình, Thịnh Hi đã mời Nhiếp Vân Hạo một bữa tối.
Nhiếp Vân Hạo đã rất vui, khi đến gặp cô anh còn tặng cô một bó hoa. Thịnh Hi hơi ngại nhưng cũng lịch sự nhận lấy.
"Cám ơn anh đã cố gắng giúp em."
Thịnh Hi ngồi đối diện, thấp giọng nói với anh.
"Em không cần phải khách sáo với anh. Anh đâu thể đứng nhìn em bị tổn thương được."
Anh nâng ly rượu lên, cười nói với cô.
Nhưng có một chuyện khiến Nhiếp Vân Hạo luôn bứt rứt cả tuần nay, đó là Khương Viễn Tước. Cũng may anh nghe nói hắn đã rời khỏi Khương gia.
"Khương Viễn Tước có đến làm phiền em không?"
Anh không kiềm được phải lên tiếng hỏi.
Tay Thịnh Hi đang cắt miếng khoai tây liền dừng lại vài giây sau đó mới tiếp tục động tác.
"Cha em đã cấm cậu ấy đến Khương gia rồi."
Thịnh Hi nhàn nhạt đáp.
"Vậy sao? Vậy thì tốt. Nhưng em cũng nên cẩn thận hắn. Nếu có gì phải gọi điện cho anh..."
"Vận Hạo..."
Anh chưa nói hết câu cô đã lên tiếng.
"Khương Viễn Tước không phải tội phạm. Cậu ấy có hành
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giac-mong-hoang-duong/1347933/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.