Phút chia xa như mùa đông, càng rét
Sang mùa hè sẽ gấp ba lần đẹp.
William Shakespeare
*********
Thịnh Hi mơ hồ cảm thấy người đàn ông bế mình vào phòng tắm tẩy rửa sạch sẽ, thỉnh thoảng lại hôn môi cô.
Sau khi tắm rửa sạch sẽ Khương Viễn Tước bọc cô vào áo choàng tắm, đặt cô lên giường mình. Hắn nằm xuống bên cạnh ôm lấy cô.
Thịnh Hi mệt mỏi muốn thiếp đi nhưng lại cảm thấy bàn tay người đàn ông cứ cứ xoa xoa eo mình.
"Thịnh Hi, hôm nay có phải kỳ nguy hiểm của chị không?"
Khương Viễn Tước đột nhiên lên tiếng hỏi.
Lúc nãy do cơn tình ái quá mãnh liệt khiến lý trí của Khương Viễn Tước đã bị cuốn đi mất. Hắn đã không kiềm được mà lưu lại mầm mống trong người cô.
Nếu như có thể hắn cũng rất muốn Thịnh Hi mang thai con của hắn nhưng cô và hắn lại không được phép như thế.
Cô chậm rãi mở mắt, liền nhìn thấy đôi mắt xanh có phần lo lắng. Thịnh Hi ngay lập tức hiểu rõ hắn đang lo lắng chuyện gì.
Từ trước đến giờ, mỗi khi hoan ái cùng cô, Khương Viễn Tước đều rất cẩn thận không để lại bên trong cơ thể cô. Nhưng đêm nay hắn đã không khống chế được.
"Viễn Tước..."
Cô gọi tên hắn.
Người đàn ông trong lòng nôn nao ôm cô.
"Làm sao vậy?"
Thịnh Hi cụp mắt, chần chừ vài giây sau đó lại đối diện hắn, giọng nói mềm nhẹ vang lên.
"Chúng ta không phải chị em ruột."
Đôi mắt Khương Viễn Tước mở lớn, tay hắn ôm cô tăng thêm vài lực.
"Thịnh Hi, chị nói gì?"
Thịnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giac-mong-hoang-duong/1347935/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.