Thả Song Hà xuống rồi đứng chắn trước mặt cô đề phòng nguy hiểm, Bạch Quang ra hiệu để cô lùi về góc phòng. 
Chăm chú theo dõi cuộc giao tranh, Song Hà thật muốn giúp anh ta một tay. Vì vậy nên cô thử. Đồ đạc trong phòng được điều khiển bằng ý nghĩ của cô nện choang choang xuống đầu đám lính. 
Rồi Song Hà nghe tiếng Bạch Quang vang lên trong đầu: "Tập trung! Ý nghĩ lớn tấn công vào kẻ em muốn tấn công nhất, ý nghĩ nhỏ hướng vào những kẻ khác!" Cô thử, hiệu quả đến không ngờ. Tới lúc Tuyết Vân Phong xuất hiện thì mọi đòn tấn công của Song Hà hướng vào anh ta đều không hiệu quả. 
Vừa chiến đấu Bạch Quang vừa để mắt trông chừng cô. Thấy những điều diễn ra trán anh ta cau lại. Đột ngột, một tay ôm Song Hà vào trong lòng, một tay xách cổ Tuyết Liên Hoa, Bạch Quang bay lên không trung, biến mất. 
"Sao em lại tha cho Tuyết Vân Phong?" 
Bạch Quang hỏi, giọng bực bội thấy rõ. Dù đang bay trên trời anh ta vẫn không nhịn được phải làm cho ra nhẽ. 
"Có đâu?" Cô ngơ ngác hỏi lại. 
"Em không tấn công hắn ta!" 
"Không tấn công được. Vũ khí cứ tới gần anh ta lại bị chặn lại." 
Bạch Quang im lặng. Chẳng có ai chặn hết. Cũng giống như hồi ở thế giới của cô, Song Hà tấn công anh ta mà không trúng lần nào là vì tận sâu trong thâm tâm cô không có ý định đả thương Bạch Quang thì nay cũng vậy, cô không nỡ xuống tay với Tuyết Vân Phong. 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giac-mo-la-noi-bat-dau/3747525/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.