Louis nghĩ mình sắp tới giới hạn của sự chịu đựng, cứ phải ngồi phủ phục ở đây chứng kiến gã đàn ông khác ân ái với vợ mình thật là một sự đày đọa tinh thần quá mức. Anh có nên liều mạng một phen, lành làm gáo vỡ làm môi, kệ cho mọi chuyện sau đó ra sao thì ra, cũng coi như một sự giải thoát?
Chưa bao giờ Louis ý thức một cách sâu sắc việc yếu đuối nhục nhã đến mức nào như bây giờ. Uất ức, tủi hổ, anh cố ngồi thu người lại. Đột nhiên Louis có cảm nhận Song Hà đang ở ngay cạnh anh, thân xác cô thì ở kia, còn linh hồn thì ở đây, quấn quít lấy anh. Vậy là bao nhiêu tức tối, bực dọc, oán hờn trong lòng Louis tan biến hết.
Đến một gã ngu ngơ khù khờ như Louis còn nhận ra có sự khác biệt sao Bạch Quang lại không biết. Tức đến điên người anh ta nhảy phóc xuống giường
hướng ánh mắt căm hận về phía anh.
Được lắm, muốn thách thức sao? Cô dám làm thế thì đừng trách ta không nể tình. Nghiến răng trèo trẹo Bạch Quang vung tay. Nhưng một lần như muôn lần Song Hà luôn che chắn cho chồng. Lần này cũng vậy, cô lấy linh hồn mình bao bọc quanh anh.
Bạch Quang hoảng hốt thu tay lại. Nguy hiểm quá, xém chút nữa làm cho linh hồn Song Hà vỡ nát rồi. Cố gắng kiềm chế cơn giận đang bùng lên trong lòng, anh ta gầm to:
"Về lại cơ thể ngay!"
Linh hồn cô nhập lại vào cơ thể, Song Hà ngồi dậy trên giường người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giac-mo-la-noi-bat-dau/3744716/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.