Chờ mãi rồi cũng đến lúc Bạch Quang đi khỏi phòng, Song Hà vội vàng nhảy xuống đất bò lại gần chồng.
"Anh có ăn uống đầy đủ không đấy?" (1
"Có, em yên tâm.
Louis đáp âu yếm nhìn vợ. Dù là những lúc thế này Song Hà vẫn lo lắng cho anh đầu tiên. Ước gì có thể chạm vào cô, ôm cô trong lòng. Dẫu cho cả hai ngồi đối diện cũng chẳng thể với tới nhau. (T)
"Anh ổn, em phải tự lo cho bản thân đấy, biết không?"
Mắt nhòa lệ Song Hà nghẹn ngào:
"Nhiều lúc em chỉ mong mình chết quách đi!" (
Anh hốt hoảng khuyên can:
"Đừng em, đừng nghĩ quẩn. Em cũng biết mà, chẳng có gì đảm bảo em chết là thoát được hắn mà vợ chồng mình lại thành âm dương cách trở. Nếu anh có chết đi cũng không chắc được ở bên em. Vì vậy xin em hãy cố lên. (1
Em không cần để ý tới anh. Đừng để hắn làm đau em, biết không?"
Louis nghẹn lời khi nói những câu cuối. Anh ắt hẳn là tên chồng kém cỏi, bất lực nhất trên đời, trơ mắt ếch nhìn kẻ khác làm nhục vợ mình còn bảo cô ngoan ngoãn chiều chuộng gã. Mong sao Song Hà không cảm thấy anh là một kẻ đáng thất vọng, mong rằng cô vẫn yêu anh. (D)
Song Hà hiểu chồng mình đang ám chỉ điều gì. Bật khóc nức nở cô nói:
"Đời này kiếp này em muốn là vợ anh và chỉ là vợ anh thôi. Nếu có kiếp sau, kiếp sau nữa em cũng chỉ muốn làm vợ anh."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giac-mo-la-noi-bat-dau/3737398/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.