"Anh yêu em!"
Đang yên lặng ngồi bên nhau sau khi rôm rả trò chuyện, Louis đột ngột thốt lên. Trố mắt nhìn anh hồi lâu rồi Song Hà bật cười, giọng cười trong veo.
"Sở thích của anh cũng đặc biệt ghê, anh thích xác ướp Ai Cập à? Cứ coi như em chưa nghe gì nhé!"
Louis nhăn mặt:
"Thái độ của em như vậy là sao? Người ta tỏ tình với mình mà lại bảo là chưa nghe gì. Nếu chưa thì giờ nghe đi: Anh yêu em! Anh yêu em! Anh yêu em!"
Song Hà ngồi lặng người nhìn xuống đôi bàn tay mình. Cả người cô chỉ còn sót lại có chúng là không bị thương. Những ngón tay búp măng thon dài như được chuốt từ ngọc. Đôi tay thật đẹp, giống như Song Hà ngày trước cũng rất đẹp. Qua rồi.
Rất tự nhiên cô chuyển sang nói một chủ đề khác, khéo léo đến cái mức Louis tham gia vào cùng Song Hà tranh luận nhiệt tình. Nhưng như thế không có nghĩa là anh bỏ cuộc. Louis yêu cô thật lòng, anh nhất định phải thuyết phục được Song Hà chấp nhận tình cảm của mình.
Louis đã quen có cô ở bên rồi, những nỗi tổn thương anh phải nhận đã dần tan biến đi. Và người giúp xoa dịu cho Louis chính là Song Hà chứ ai.
Gần đây anh không còn bị giọng cười lanh lảnh chói tai ngày nọ của bạn gái cũ ám ảnh, thay vào đó chính là giọng cười trong vắt của cô.
Một liều ba bảy cũng liều, Louis định bụng sẽ chơi lớn. Anh quyết tâm thuyết phục cho bằng được để Song
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giac-mo-la-noi-bat-dau/3723191/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.