Ánh mắt hắn thấy bóng lưng Phó Nhiễm rời đi qua cửa kính bên ngoài, Minh Thành Hữu nặng nề vỗ vỗ mặt của mình, ánh mắt tràn ra vẻ
Phó Nhiễm đi không nhanhcũng không chậm, buổi trưa ánh mặt trời chói chang trên đỉnh đầu, trênmặt toát ra một lớp mồ hôi khó chịu, cô đưa mu bàn tay lên để lau, ánhmặt trời đâm vào trong mắt thấy đau nhức.
Bên tai có tiếng còi xe ồn ào truyền tới, xe cộ đi lại nườm nượp, làm người ta liếc mắt nhìnthôi cũng thấy bắt đầu nảy sinh chán ghét trong lòng.
Giống nhưlà kéo lê đôi giày trên chân đi về phía trước, mặt đường bị ánh mặt trời thiêu đốt trở nên nóng bỏng rừng rực, sau khi trở lại phòng công tác,các thầy giáo đều đang nghỉ ngơi ở trong phòng vũ đạo, Phó Nhiễm kêu Lâm Lâm ra cửa.
"Lâm Lâm, Tiểu Tôn đi đâu?"
"Oh, ngày hôm qua đã bắt đầu không tới, tớ nhớ rõ là đã nói với cậu, trông cậu mất hồn mất vía cả ngày."
Phó Nhiễm nhớ mang máng, giống như là đã nghe Lâm Lâm nói tới.
"Chỉ là Tôn Tôn cũng thiệt là, nói trong nhà có việc gấp muốn từ chức, làm sao lại không đến đây."
"Được rồi."
Phó Nhiễm mỉm cười.
"Cậu đi về nghỉ ngơi đi, tớ biết rõ rồi."
Trong đầu cô dần hiện lên bóng dáng của vị vũ sư kia, trong ngày thường cũngkhông nói nhiều, nhìn cũng rất chân thành, không nghĩ tới là có thể làmra chuyện đó.
Bước chân Phó Nhiễm trống rỗng và mệt mỏi đi vàophòng làm việc, cô nằm ở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gia-yeu-thanh-that/2177246/chuong-114.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.