Du Niệm nghe lờilàm cho Khúc Quyến Si có chút giật mình, mày cau lại, nhìn sâu vào đôimắt làm người ta không tự chủ mà sa vào, không tự giác hỏi ra câu hỏi mà chính anh cũng chưa ý thức được.
“Cô thích tôi sao?” Rõ ràng hồi trước yêu Đan Khương Hằng như thế, vậy mà chỉ trong ngắn ngủi mấy tháng đã đối với anh như diễn kịch. Nhất là trong mắt chỉ có anh mà chưa từng có một người nào khác, có vẻ, không quá khoa học.
Du Niệm khôngcó nửa điểm giật mình, giống như đã đoán trước được, hoặc là đã có thóiquen được hỏi câu hỏi như thế này, ngón tay trong suốt lướt qua đôi mắtđen như mực của anh, ánh mắt chuyên chú (chuyên tâm, chăm chú) mà ônnhu: “Thích a.”
Khi hỏi ra những lời này, Khúc Quyến Si đã giật mình nhưng khi Du Niệm trả lời lại làm cho anh giật mình hơn nữa: “Thật sự?”
Vẻ tươi cười của Du Niệm càng thêm sâu sắc, đôi mắt mang theo ý cười ônnhu càng chuyên chú nhìn anh, giống như anh là toàn bộ thế giới của cô,giống như anh đang hỏi một vấn đề cực kì ngốc nghếch: “Còn có thể là giả sao?”
Nếu không thích, làm sao có thể chơi trò chơi cùng anh?
Khúc Quyến Si miễn cưỡng trợn to đôi mắt, nhìn ánh mắt kia của cô, trong mắt như vừa đánh vỡ cái gì đó. Chỉ trong nháy mắt, con ngươi như báo săn đã nhu hoà lại, khoé miệng gợi lên chút tươi cười thản nhiên mà vô cùngphong hoa tuyệt đại: “Chủ nhật này đi hẹn hò đi.”
Du Niệm hơi nao nao, trong mắt có ánh sáng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gia-thieu-day-do/1522682/quyen-1-chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.