Lời nói của Đan VậnHi làm cho một trận gió lạnh thổi qua tất cả mọi người đứng trong sân,roi trong tay vung lên, mặt mày hung dữ: “Tất cả đều cút đi nhà tù diệnbích!”
“Vâng.” Vài tên con trai đang đứng ngốc ra đấy đột nhiênngã nhào, kêu cha gọi mẹ chạy trốn, khắp sân chỉ còn lại Du Niệm, ĐanVận Hi cùng Đông Lan Tỳ cũng đang đứng ngốc ra đấy.
Du Niệm thảnnhiên liếc mắt qua Đan Vận Hi một cái rồi nhìn về phía Đông Lan Tỳ đangđứng ngốc ra đấy, cười nhu hoà: “Đừng nghe cô ta nói lung tung, cậukhông giống với những người khác.” Khuôn mặt giống Kỷ Khuynh Nhiên y như đúc đã nhất định khiến cho cậu ở trong lòng tôi không giống người khác, huống chi cậu còn sạch sẽ giống anh ấy y như đúc nữa?
“Không,không giống?” Đông Lan Tỳ có chút kinh ngạc nhìn ánh mắt thật sự ôn nhucủa Du Niệm, thật sự không giống sao? Sau mắt kính dày kia, trong mắtlướt qua một chút mũi nhọn u ám, nếu đã nói như vậy thì cũng không nênhối hận a.
Đan Vận Hi thật sự chịu đủ hai người liếc mắt đưa tình với nhau, roi trong tay không kiên nhẫn quất mạnh xuống đất kêu vang“Chát chát”: “La Sinh Nhược Du Niệm, tôi nghe nói cô muốn tất cả sao sáu cánh của thất tịch?”
“Đúng vậy, cô muốn cho tôi?” Du Niệm nói chuyện luôn luôn rất trực tiếp.
“Cô nghĩ hay thật!” Đan Vận Hi lập tức đáp trả lại một câu, không hiểu sao có chút đắc ý, hừ hừ, ai bảo cô không để ý đến tôi.
Du Niệm hơi nghiêng đầu, cô thấy trực tiếp dùng bạo lực
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gia-thieu-day-do/1522683/quyen-1-chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.