Editor: Mứt Chanh
Tạ Quỳnh ngơ ngác nhìn mọi thứ trước mắt, không nói gì cũng không khóc.
Vì thế Tạ Trọng Sơn cũng không nói lời nào.
Hai người trốn trong góc đường u ám ở trước nhà chính nhà họ Tạ, nhìn cấm quân ra ra vào vào, vận chuyển châu báo từ trong sân ra, lại nhìn những người hầu ở đây canh giữ nhà bị cấm quân áp lên xe chở tù.
Ngọn lửa phía xa nhà chính nhà họ Tạ cháy càng lúc càng lớn, không khí nóng rực phả hơi nóng quả thực tựa như thiêu đốt gương mặt Tạ Quỳnh.
Mà những khuôn mặt bị áp giải từ trong sân ra ngoài bị ánh lửa phản chiếu hoàn toàn thay đổi, ngày xưa đều từng chào hỏi Tạ Quỳnh trong sân.
"Trùng Nương. Cần phải đi rồi."
Tạ Trọng Sơn khẽ nói.
Tình thế nhà chính nhà họ Tạ đã bị bọn họ nhìn thấy rõ ràng, nếu kéo dài thêm một lúc nữa thì khó đảm bảo rằng cấm quân sẽ không phát hiện ra bọn họ.
"Ta biết."
Tạ Quỳnh nói bằng giọng nghẹn ngào.
Nàng nhìn chằm chằm nhà chính nhà họ Tạ trong ngọn lửa lớn, lại quay đầu lại nhìn về hướng dinh phủ phía Tây Nam nhà chính nhà họ Tạ mới tiếp tục nói: "Đi tìm Thôi Lãnh."
Nhưng ai biết người bên dưới hơi cứng đờ, lại không có động tác.
"Tạ Trọng Sơn? Ngươi không nghe thấy ta nói chuyện sao?"
Tạ Quỳnh chẳng có lòng dạ nổi giận, chỉ muốn hiểu rõ mọi chuyện trước mắt.
Là ai cho tiểu hoàng đế lá gan, để y dám hạ chỉ đốt nhà chính nhà họ Tạ?
Hiện giờ tình cảnh của người trong gia
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gia-than/902852/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.