Editor: Mứt Chanh
Tạ Trọng Sơn cúi đầu rồi lại lui ra phía sau một bước.
Chàng kéo thẳng chiếc áo choàng của mình xuống, hơi quỳ xuống ở trước mặt Tạ Quỳnh mới dám đưa vật trong tay cho nàng.
"Dẫn ta đi trước, ta mới không thèm dùng đồ của ngươi..."
Tạ Quỳnh hất bay tay Tạ Trọng rồi nói với vẻ thở hổn hển.
Nàng càng nói càng không tự tin, bản thân cũng biết quần áo của mình không thích hợp nhưng không dùng đồ của Tạ Trọng Sơn, vậy nàng phải dùng cái gì mới có thể che đậy sự khác thường trước người mình đây?
Cũng may chàng trai hơi quỳ trước nay đều vô cùng cố chấp, nàng hất bay tay chàng, chàng bèn đưa qua nữa.
"Được rồi. Mau mang ta về nhà chính của dòng họ Tạ!"
Tạ Quỳnh cuối cùng cũng thỏa hiệp, nhận lấy áo choàng vây quanh trước ngực, lại chẳng thấy Tạ Trọng Sơn có ý định muốn lên đường chút nào.
"Tạ Trọng Sơn!"
Nàng lại oán giận, chàng trai trước mặt mới có phản ứng.
Chàng vươn tay, chờ đến khi Tạ Quỳnh tự mình phối hợp mới chủ động đỡ nàng đứng dậy, lại hạ thấp người trước mặt nàng.
"Đi lên ạ."
Dù sao thì tuổi còn nhỏ.
Bàn tay của chàng trai thon dài thô ráp, một chút hơi ấm trong lòng bàn tay không hiểu sao lại khiến trái tim Tạ Quỳnh rung động.
Chân càng mềm hơn một xíu, trên người cũng càng nóng hơn một chút, lúc bò đến trên lưng chàng trai thì chỗ mẫn cảm trước ngực bị đè ép hơi đau cũng trở nên tê dại.
Không đúng, nàng không nên như vậy!
Tạ Quỳnh dùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gia-than/902851/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.