Sáng sớm hôm sau
Kim Lăng và Giang Trừng cùng các đệ tử đang dạo phố trong thành Đàm Châu, đi cùng họ còn có Âu Dương Tử Chân và đệ tử nhà Âu Dương. Từ khi tạm biệt ở Nghĩa Thành, bốn người Kim Lăng và Lam Tư Truy, Lam Cảnh Nghi, Âu Dương Tử Chân kết thành bạn tốt, thường cùng nhau đi săn đêm, Kim Lăng vừa đi vừa dùng khuỷu tay huých nhẹ Âu Dương Tử Chân, hỏi cậu:
"Lần này đi sao còn mang cả nữ đệ tử theo vậy? Vướng tay vướng chân phiền chết đi được...."
Âu Dương Tử Chân vô cùng kiêu ngạo:
"Đây là tiểu muội Âu Dương Tử Khâm của ta, tuy linh lực và kiếm pháp của muội ấy bình thường nhưng lại tinh thông y thuật, ta dám đảm bảo, nếu so y thuật thì tiên môn bách gia hiện nay, không ai thắng được muội ấy!"
Kim Lăng quay đầu cẩn thận đánh giá một phen, không nhìn ra chỗ nào xuất chúng khác người, cảm giác không được thuyết phục lắm. Âu Dương Tử Chân nhìn Giang Trừng đi đằng trước, thầm thì vào tai Kim Lăng:
"Sao lần này săn đêm Giang tông chủ cũng tới vậy? Chỉ là mấy con Quỷ nuốt hồn thôi mà, ngài ấy vẫn không yên tâm ngươi sao?"
Kim Lăng mím mím môi:
"Hừ! Nào có phải không yên tâm ta, cậu ấy tới là vì...."
"Kim Lăng, hai đứa đang thì thầm to nhỏ cái gì, nhà trọ ở trước mặt rồi, mau chuẩn bị sửa soạn rồi nghỉ ngơi đi."
"Vâng! Tới đây ạ!"
Kim Lăng và Âu Dương Tử Chân vội vã chạy lên.
Giang Trừng bước vào quán trọ Đàm Châu, gọi hỏa kế đặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gia-nhu-tran-tinh-lenh-mai-mai-khong-co-dai-ket-cuc/176032/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.