Thành Đàm Châu
Phía Đông
Lam Vong Cơ một mình tiến về phía đông thăm dò dấu vết tà túy, tìm kiếm một lượt mà không có kết quả, hơn nữa y vô cùng lo lắng cho Ngụy Vô Tiện, trong tim luôn có dự cảm không lành. Ngay lúc y chuẩn bị rời đi đến phía Nam thành tìm Ngụy Vô Tiện, đột nhiên phát hiện dưới lùm cây có vết chân kích thước bất thường. Quan sát kĩ lưỡng một hồi, hai mắt vẫn luôn bình tĩnh của y bỗng trừng lớn:
"Không ổn, Ngụy Anh!"
Vừa thốt lên vừa lập tức ngự kiếm đuổi tới phía Nam.
Ngụy Vô Tiện dẫn theo đám tiểu bối tạm biệt Lam Vong Cơ và Giang Trừng xong liền nhanh chóng đi tới rừng cây phía Nam thành Đàm Châu. Trên đường vẫn luôn tán dóc với bọn trẻ chuyện trên trời dưới bể, vô cùng rôm rả. Âu Dương Tử Chân bị thu phục hoàn toàn, cả đường vẫn luôn hỏi hoài không dứt:
"Ngụy tiền bối, thật sự là Quỷ hút hồn sao? Người từng gặp qua chưa ạ?"
Ngụy Vô Tiện một tay xoay xoay Trần Tình, một tay chắp sau lưng ra vẻ trưởng bối nói:
"Đương nhiên rồi, mười sáu năm trước ta và Hàm Quang Quân phong ấn Thiên nữ hút hồn ở Đại Phạn sơn cũng là loại chuyên đi hút linh thức của người đó. Còn cả lần diệt Đồ Lục Huyền Vũ ở Mộ Khê sơn nữa, con rùa thối đó không chỉ ăn thịt người mà còn nuốt sạch linh thức."
Lam Cảnh Nghi cũng vô cùng tò mò, hỏi:
"Vậy tóm lại, tà túy nuốt linh thức con người là loại ác linh vô cùng hung ác sao?"
Ngụy Vô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gia-nhu-tran-tinh-lenh-mai-mai-khong-co-dai-ket-cuc/176033/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.