Nên gọi thằng bé này là ranh mảnh hay sòng phẳng, rõ biết ba mẹ không cho ăn kem còn nói dối là trả tiền lại cho Bạch Hạc Hiên, vì để được ăn kem mà sẵn sàng nói dối không chớp mắt!
Nhưng rồi lời nói dối vụng về của một đứa nhóc làm sao Bạch Hạc Hiên không nhìn ra, thế nhưng rồi Bạch Hạc Hiên vẫn vui vẻ mà xoa đầu nhóc con, một lực bế bổng thằng bé trên tay, véo nhẹ lấy chóp mũi của thằng bé:"Được vậy chú đưa cháu đi mua kem rồi đi tìm ba mẹ nhé!"
"Vâng ạ!" John hiện tại trong đầu chỉ có mấy que kem, lời của Bạch Hạc Hiên vừa hay đúng ý, nên thằng bé liền vui vẻ ra mặt mà xiết lấy cổ của Bạch Hạc Hiên một chút cũng không nề hà việc anh chỉ là người lạ mới quen, cảm giác một lớn một nhỏ có lẽ là quá đổi thân thuộc, chỉ là cả hai vẫn không biết lý do nằm ở đâu mà thôi!
Bế John trên tay, Bạch Hạc Hiên ôm thằng bé đi thẳng đến một cửa hàng tiện lợi gần resort, hào phóng mà mua cho nhóc con đến mấy que kem liền, tay cầm đưa cho John, anh còn hỏi thêm:"Bấy nhiêu đây đủ không?"
Nhìn mấy que kem trên tay của Bạch Hạc Hiên, John liền cười phá lên, lòng nhóc con tự cảm thấy ông chú này hào phóng phết ra, thì suy nghĩ non nớt tức thời của trẻ con cũng bị chiếm lấy, thằng bé lần nữa nhìn vào những que kem mà mắt sáng rỡ cả lên ôm lấy cổ của Bạch Bạch Hiên hôn chụt vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gia-nhu-em-chua-tung-yeu/2626957/chuong-113.html