"Mong rằng tất cả các mẹ sẽ luôn kiên trì đối với bé con của mình! Ngày tháng sau này đổi lại chính là hạnh phúc!" Vòng tay bao la rộng lớn Helen ôm chặt lấy đứa con trai của mình, trộm hôn lên má của nó mà kết thúc cảm nghĩ.
Buổi trình diễn sau đó cũng rất nhanh chóng kết thúc, Helen cùng Vĩ Tiết Lâm vẫn còn trong cánh gà sắp xếp lại công việc một chút, mà không để ý đến nhóc con đã chạy đi ra ngoài từ lúc nào không hay.
Trong lúc ham chơi chạy nhảy dạo quanh sảnh của resort không để ý, nhóc con lại vô tình mà vấp phải vào đôi chân của một bóng dáng cao lớn, lực mạnh đến nổi nhóc con bật cả người mà ngã ra sau, may thay người đàn ông đã nhanh tay đỡ kịp lấy nhóc con, đỡ cả người thằng bé.
Cúi đầu nhìn vào đôi mắt nhóc con lấp lánh như đang phát sáng ngây ngốc mà ngước nhìn mình, chẳng hiểu sao từ trong tìm thức trái tim của Bạch Hạc Hiên lại như lỡ đi một nhịp đầy thổn thức, cảm giác thân thuộc đến lạ, trên tay vẫn còn bộ tài liệu đang xem dở, anh chuyển sang cho trợ ý Hồng mà ngồi xổm xuống trước mặt nhóc con, bất giác bao năm đã trôi qua khóe môi Bạch Hạc Hiên lại cong cong một nụ cười, vươn tay muốn sờ đầu nhóc, nhưng rồi lại bị nhóc con tinh nghịch nghiêng đầu né tránh cái chạm tay.
Tuy có phần hơi hụt hẫn nhưng Bạch Hạc Hiên sau đó cũng rất nhanh chóng mà điều chỉnh lại tâm trạng, anh không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gia-nhu-em-chua-tung-yeu/2626958/chuong-112.html