11h
Như thường lệ ,mỗi lần anh đi làm về muộn hay gặp đối tác về khuya ,tôi vẫn thường hay chờ anh về mới chịu ngủ,thiếu hơi anh khó vào giấc lắm.
Hôm nay cũng là một ngày anh chẳng về sớm,tôi vẫn chờ anh nhưng với một thân phận mà tôi gặp anh lần đầu -người giúp việc.
-Con An ,mày thấy tao về sao mày không chịu mở cửa,đừng quên bây giờ mày chỉ ở nhờ nhà tao thôi ,nghe rõ chưa ?
-Tôi biết rồi.
Vì anh ,vì con tôi sẽ chịu đựng ,chỉ vài tháng nữa thôi ,hi vọng ba Duy sẽ nhớ ra tất cả ,mẹ chịu ủy khuất một chút cũng không sao phải không con
Không có anh ,tôi phải động viên chính mình ,không được phép từ bỏ hi vọng.Đêm nay trên phòng ngủ vang lên những âm thanh của hạnh phúc ,của sự hoan lạc ,chỉ có mình tôi với nỗi đau giày xéo...
-Sáng tao bảo mày phải dậy từ 5h30 ,nấu cho tao ăn ,mà hôm nay 7h rồi mày cũng chưa thèm vác mặc. Tao còn phải đi làm nuôi báo cô hai mẹ con mày đấy.Mày thường ngày được chiều quá nên quên mất nghề chính giúp việc của mày à?
-Thôi em ,vài tháng nữa dù sao cô ta cũng đi rồi ,em đừng gây khó dễ cho người ta. Cô An ,ngày mai cô chịu khó dậy sớm ,vợ chồng tôi cũng phải đến công ty đi làm,nên mong cô cũng không nên lề mề.
-Em nhớ rồi chồng.
-Con quỷ cái
Từng câu nói ,chị ta tát vào khuôn mặt đáng thương vào mặt tôi những cái liên tiếp.
-Ai là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gia-nhu-dung-gap-anh/2876473/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.