Bùi Ý đi theo bác Khải trở về biệt thự Bạc gia, bầu trời đã tối đen.
Bạc Việt Minh ngồi trên sô pha nghe thấy âm thanh, hơi nghiêng đầu nhìn ra cửa. Hai bên đối mặt với nhau, một bên nhìn rõ một bên không.
"Nhị thiếu, tôi với Bùi tiểu thiếu gia đã về rồi đây." Cao Khải chủ động lên tiếng, đảo mắt nhìn quanh căn phòng vắng tanh.
Từ sau tai nạn giao thông ngoài ý muốn kia, Bạc Việt Minh không cho người hầu theo cạnh mình.
Bạc Việt Minh uống ly nước ấm trên tay, cũng không nói nhiều, "Bác dẫn cậu ta đi lên phòng đi, một lát hẵn xuống tìm tôi."
"Vâng."
Cao Khải quay người nhìn Bùi Ý còn ở ngoài cửa, tưởng cậu đang khẩn trương sợ hãi, "Tiểu thiếu gia, tôi đưa cậu về phòng?"
Bùi Ý lí nhí trả lời, đi theo bác Khải lên cầu thang, giả vờ ngốc nghếch nhìn khắp nhà, cuối cùng vẫn không cưỡng lại được nhìn Bạc Việt Minh một cái.
Chắc vì không nhìn thấy nên không cần ánh đèn bự, phòng khách chỉ mở một cái đèn nhỏ bằng chén cơm, sự tối tăm lặng lẽ bao phủ lấy Bạc Việt Minh, phát họa ra dáng người mạnh mẽ cùng với một chút sự... cô đơn lạnh lẽo
"Tiểu thiếu gia, Bạc gia cùng với gia thế của nhị thiếu có hơi phức tạp."
Cao Khải vô tình nói một câu lại làm cho Bùi Ý suy nghĩ không ngừng.
Ánh mắt Bùi Ý mê man ý nói nghe không hiểu, nhưng mà gia thế ở trong Bạc gia cậu rất rành là đằng khác.
Bạc gia
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gia-ngoc-cung-vai-ac-mu-ket-hon/2832770/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.