Bùi Ý im lặng mà hít một hơi thật sâu, cố gắng để không nhìn lung tung.
Hiện giờ Bạc Việt Minh đang ngã ngồi trên đất, trên người hắn còn vương những giọt nước, dáng người hắn đẹp quá đi mất.
Cảm nhận được có người tự tiện đi vào, sắc mặt hắn không còn miếng đau đớn nào, nhanh chóng mò lấy áo choàng tắm mặc vào, khi hắn mò mẫm cố gắng đứng dậy, đôi mắt màu xanh tràn ngập sự tức giận.
"Bùi Ý, tôi cho phép cậu vào chưa?"
Trong nhà này chưa có người hầu nào dám vào phòng hắn, cho dù là quản gia Khải cũng phải được sự cho phép của hắn mới được vào.
Vậy mà giờ có người lại không biết phép tắt mà xông vào, ngoại trừ Bùi Ý thì còn ai nữa?
"......"
Bùi Ý nhìn thấy Bạc Việt Minh hơi tức giận, cậu học theo cách nói chuyện của nguyên chủ, chậm rãi giải thích, "Tui, tui nghe thấy tiếng động, cửa không khoá."
"Cửa không khoá thì cậu có thể vào? Cậu quên tôi đã nói gì rồi à?"
Bạc Việt Minh hít một hơi, tức giận đến mức bất lực. Hắn biết Bùi Ý vào đây không phải có ý đồ xấu, nhưng hắn chật vật như vậy còn bị người khác nhìn, vô tình lại kích thích bản tính kiêu ngạo và lòng tự tôn của hắn.
Từ sau vụ tai nạn xe làm mắt hắn không thấy đường, lúc nào Bạc Việt Minh cũng nghĩ làm thế nào để sinh hoạt như bình thường, nhưng đáng tiếc lại không thể, đến những việc nhỏ nhất hắn cũng không làm được.
Giống như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gia-ngoc-cung-vai-ac-mu-ket-hon/2832765/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.